Page 484 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 484

Đến  cuôl  tháng  3  -  1862,  quân  Pháp  chiếm  được  4  tỉnh:  Gia
        Định,  Định Tường,  Biên  Hoà,  Vĩnh  Long,  nhưng chưa  tổ chức cai
        trị được các tĩnh này.  Phong trào chống giặc của nhân dân lên cao.
              Phía  bắc  sông  Vàm  cỏ  có  4  trung  tâm  kháng  chiến:  cần
        Giuộc,  Thủ Dầu Một,  Tràng Bảng và Tây Ninh.  Quản Là với “dân
        ấp  dân  lân”  c ần   Giuộc  bất  chấp  tàu  to,  súng  lớn,  đạn  chì.  Giặc
        không ra khỏi được Chợ Lớn và từ Chợ Lớn xuông Gò Công, chúng
        dùng đường thuỷ với tàu chiến hay thuyền máy có yểm hộ.
              Vùng  Tân  An,  Tháp  Mười,  giặc  bị  nghĩa  quân  Nguyễn  Duy
        Phương uy hiếp.  Trung tâm  kháng chiến Tháp  Mười  gần như bất
        khả xâm phạm.  Chúng chỉ chiếm được đến Gia Thạnh.
              Đáng  chú  ý  nhất  là  chiến  thuật  đánh  phá  pháo  thuyền,
        phương tiện chiến  tranh  xâm lược lợi  hại  của  giặc.  Sau  trận  đánh
        chìm  tàu  Espérance  thì  tháng  3  -  1862,  pháo  thuyền  sô" 25  lại  bị
        phá  huỷ  khi  ròi  bến  Mỹ  Tho,  tàu  nổ,  52  tên  giặc  bị  chết  và  bị
        thương.  Pháo thuyền số 3 ở Tây Ninh bị nghĩa  quân vây đánh, chỉ
        huy giặc bị thương. Một tàu giặc ở Bến Lức bị nghĩa quân Nguyễn
        Trung Trực  đánh  phá.  Nguyễn  Trung Trực  là  anh  hùng áo  vải  có
         mưu trí đương đầu với chiến thuyền giặc.
              Trong tỉnh  Biên  Hoà,  giặc  chỉ  đóng  quân  ở  4  nơi:  Biên  Hoà,
         Bà  Rịa,  Vũng  Tàu,  Thủ  Dầu  Một.  Các  đồn  trên  đường  tây  nam
         Chợ  Lớn  cũng  bị  nghĩa  quân  thường  xuyên  đánh  úp  hoặc  phục
        kích.  Tân  An,  Gò  Công  do  nghĩa  quân  làm  chủ  với  nhiều  vị  trí
        chiến  đấu.  Đó  là  trung  tâm  kháng  chiến  mạnh  nhất  do  Trương
        Định chỉ huy.  Các  đồn  giặc trong tỉnh Định Tường và  Gia  Định bị
        bao  vây  ngặt.  Đường bộ  không đi  được,  đường thuỷ  cũng bị  nghẽn,
        trừ sông lớn. Giặc phải rút bỏ các đồn Gò Công, Chợ Gạo, Gia Thạnh,
        Tân An,  Cái  Bè,  cần  Giuộc.  Ngay tại  Sài  Gòn,  Chợ  Lớn,  giặc cũng
        thường  bị  nghĩa  quân  vô  danh  đánh  phá.  Ngày  15-4-1862,  nghĩa
        quân đốt cơ sở địch ở Chợ Lớn và tấn công địch ở Xóm Cuối.
              Chính  giặc  đã  thú  nhận  rằng  nhân  dân  ta  chiến  đấu  với  vũ
        khí  thô  sơ  địch  lại  súng carabine,  chứng  tỏ  họ  can  đảm  và  quyết
        tâm phi thường.
              Đê  “chinh  phục  lại  những  vùng  đã  chinh  phục”,  bộ  chỉ  huy
        giặc điện cho phó  đô đốc daurès đến với  một đoàn quân Algérie và
         một tiểu đoàn bộ binh.
              HOÀ  ƯỚC  NHÂM  TUẤT  1862 -  Năm  1862,  tình  hình  nước  ta  rô'i
        loạn. Trong nam thì quân Pháp chiếm 4 trong 6 tỉnh, ngoài bắc thì
        có Tạ Văn Phụng đánh phá Quảng Yên và Hải Dương rất ngặt, lại
        484
   479   480   481   482   483   484   485   486   487   488   489