Page 364 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 364

Hoà,  Mỹ  Tho.  Bọn  họ  hàng  tôi  tố  Mạc  Cửu  khai  khẩn  vùng  Hà
         Tiên,  Rạch Giá.  Một số^ Hoa  Kiều cũng mộ  dân  lưu  vong khai thác
         đất hoang tạo thành trang trại.  Chúa  Nguyễn còn sử dụng quân sĩ
         (khi  không còn chiến tranh)  đi lập  đồn  điền cho  nhà  nước.  Lại cho
         phép  quan  lại,  địa  chủ  nuôi  nô  tỳ,  dùng  vào  việc  canh  tác,  khấn
         hoang.  Lực lượng này góp  phần đáng kể vào việc khai thác đất đai
         Đàng Trong.  Đất Thuỷ Chân Lạp cũ đã biến thành vựa  thóc.  Điều
         đáng tiếc là trong công việc này, họ Nguyễn chỉ đào tạo nên một sô"
         đại  địa  chủ,  còn  nông  nô  khó  nhọc  nhiều  vẫn  hoàn  kiếp  nông  nô.
         Đáng nhẽ  ra  chỉ  cho  người bỏ tiền  được  hưởng số ít  đất  khai  khẩn
         đưỢc làm của tư hữu, còn  phần lớn  phải  lấy làm  ruộng công,  phân
         cấp cho nông nô có công,  biến  họ  thành  những  tiếu  nông,  như thê
         kỷ sau Nguyễn Công Trứ thi hành ở Kim Sơn, Tiền  Hái.

                           N(ỈƯỜI Âư CHÂU SANG NƯỚC TA

               Sự ĐI TÌM ĐẤT- NGƯỜI Âu CHÂU SANG Á ĐÔNG - Mãi  đến  thế kỷ
         XVIII,  XIX  tại  Trung  Quốc  và  nước  ta,  nền  táng  kinh  tê  vẫn  là
         nông nghiệp,  công kỹ  nghệ  chỉ  là  tiểu  thủ  công  đơn  giản.  Bên Âu
         châu  ngay  từ  thế kỷ  XV,  do  khoa  học  tiến  bộ  kéo  theo  kỹ  thuật.
         Một  sô" thị  dân  kinh  doanh,  do  bóc  lột công  nhân,  trở  nên  giầu  có
         lớn.  Có  tiền  nhiều  thì  có  uy thê" chính  trị,  lấn  át  luôn  bọn  quý tộc
         có nhiều  đất  đai.  Tầng  lớp  mới  này  là  giai  cấp  tư  sản,  có  thê" lực
         lớn,  nắm  hết  mọi công kỹ nghệ,  càng ngày càng tiến bộ.  Hàng hoá
         sản  xuất  ra  nhiều,  thị  trường  trong  nước  tiêu  thụ  không  hết,  họ
         tính đến sự buôn bán với các nước xa xôi.
               Thời  Trung  Cô,  người  Au  châu  rất  chuộng  tơ  lụa,  chè  của
         Trung Quốc,  các  đồ  gia  vị  (épices)  của Ân  Độ.  Sang Á  châu,  dùng
         thuyền vượt  Địa  Trung  Hải,  rồi  phải  qua  đường  bộ  trên  các  nước
         Hồi  giáo,  đường  đi  lâu  lại  khó  khăn,  nguy  hiểm.  Nửa  cuô"i  thê" kỷ
         XIII,  Marco  Polo,  người  Ý,  sang  ở  triều  Nguyên  Thế Tố’  17  năm,
         sau có qua nước Champa, về nước viết sách “T/ỉê  giới kỳ quaiỉ\
               Cuô"i  thê" kỷ  XV,  Christophe  Colomb  định  sang  Ân  Độ  theo
         đường  biển  phương  tây,  vượt  Đại  Tây  Dương,  tình  cờ  tìm  ra  Mỹ
         Châu.  Năm  1479,  Vasco de Gama,  người  Bồ Đào Nha,  đi vòng qua
         Hảo Vọng Giác thuộc châu Phi sang Ân Độ Dương,  vào đất Ân Độ.
         Năm  1521,  lại có Magellan, cũng người Bồ Đào Nha,  đi  qua An Độ
         Dương sang Thái Bình Dương,  vào đất Phi Luật Tân.  Từ đó,  người
         Au  châu  mới  sang  Á  Đông  ngày  một  nhiều.  Thương  thuyền  các
         nước  ấy  đua  nhau  sang  buôn  bán,  nhưng  bị  chính  quyền  bản  xứ

         364
   359   360   361   362   363   364   365   366   367   368   369