Page 348 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 348

Tuyên  Quang.  Năm  1715,  dân  nghèo  đói  nổi  dậy cướp  phá  các trấn
            Kinh  Bắc,  Sơn  Tây.  Từ khi  Trịnh  Giang  (Khương)  làm  chúa  hoang
            dâm,  xa  xỉ,  chính  trị  thổi  nát  thì  gần  khắp  mọi  nơi  đều  có  những
           cuộc  nổi  dậy  chống  đôl,  đám  đông  hàng  vạn  người,  đám  nhỏ  5,  7
           trăm.  Dân  đói  chỉ  ăn  rau,  cỏ,  thịt  rắn,  chuột,  hễ  gặp  người  táo  bạo
           xướng xuất  thì  vác  dao,  húa,  gậy  gộc  đi  theo  liền  ăn  cướp  thóc  lúa
            nhà  giẳu.  Các  toán  loạn  quân  nhiều  như  ong.  dường  xá  trạm  dịch
            không  đi  được.  Nhà  chúa  phải  sai  các  trân  lập  đồn  hoá  thiêu  trên
            núi, đêm ngày canh gác đê kịp thời đôt lửa báo hiệu cho nhau.
                 Các toán nổi dậy thường mang chiêu bài “Phù  Lê  diệt Trịnh”
            rất  đông  đúc.  Thế mà  nhà  Trịnh  vẫn  không  đổ,  do  các  hoạt  động
            nổi  dậy  thường  riêng  rẽ,  ít  khi  hỗ  trỢ  lẫn  nhau,  không  tập  hỢp
            thành  một khôi  mạnh  mẽ,  thiếu  bộ  chỉ  huy  thông  nhất.  Các chúa
            lại  rất  cưng  chiều  quân,  hậu  đãi  tướng,  có  những  tướng  tài  như
            Phạm  Đình  Trọng,  Hoàng  Ngũ  Phúc.  Quân  ưu  binh  dánh  trận
            giỏi,  lại trung thành  với  nhà chúa (nhưng sau  này chúng quá kiêu
            lộng, làm hại chúa).
                 Năm  1737,  nhà  sư  Nguyễn  Dương  Hưng  (hay  Đăng  Hưng)
            tập  hỢp vài  ngàn,  người phần  đông là  dân lưu  vong,  nổi  dậy ở  Sơn
           Tây,  lấy  núi  Tam  Đáo  làm  căn  cứ  họp  đồ  đáng,  đi  lại  trong  dân
            gian,  được  nhiều  người  hưởng  ứng,  xvíng  hiệu,  dặt  quan  liêu,  xa
            gần đều kinh  sỢ.  Sang tháng giêng âl nám  sau  mới bị  đàn  áp.
                 Năm  1738 có vụ  mấy hoàng thân định đô"t kinh thành,  trừ họ
           Trịnh  không  thành.  Sau  đó,  rất  nhiều  cuộc  nối  dậy  chông  đối
           chính  quyền  nhà  Trịnh.  Dưói  đây chỉ  kể  những  đoàn  quân  chống
           cự lại  được lâu dài.
                 ĐOÀN QUÂN NGÂN GIÀ-  Năm  1740, ở đất Sơn Nam, làng Ngân
            Già,  huyện  Nam  Chân  (nay  là  xã  Nam  Trực)  có  Vũ  Đình  Dung,
            Đoàn  Đình  Chấn,  Tú  Cao  nổi  dậy,  cướp  phá  rất  dữ,  giết  quan  đốc
            lĩnh  Hoàng  Kim  Qua.  Thê  mạnh  lắm.  Trịnh  Doanh  phái  tự  làm
            tướng,  đem  quân  đi  đánh,  hắt được Vũ  Đình  Hưng đem  chém,  đổi
            tên xã Ngân Già làm Lai Cách,  nay là xã Gia  Hoà.
                 ĐOÀN  QUÂN  NINH  XÁ  -  Đồng  thời  vói  quân  Ngân  Cià,  ở  Hải
            Dương,  anh  em  Nguyễn  Tuyên,  Nguyễn  Cừ  khởi  binh  ơ  xã  Ninh
            Xá,  huyện  Chí  Linh,  Vũ  Trác  Oánh  khởi  ở  xã  Mộ  Trạch,  huyện
            Đường  An  (Bình  Giang).  Tuyên  vòn  là  viên  quan  nhỏ  ở  kinh
            thành,  bất  mãn,  từ  quan,  trở  về  quê  nhà,  kêu  gọi  nhân  dân  nổi
            dậy chông  triều  đình,  tự  xưng  là  minh  chủ,  phôi  hỢp  với  Vũ Trác
            Oánh và Nguyễn  Diên  giây binh từ năm  1739,  nêu khẩu  hiệu “phù
            348
   343   344   345   346   347   348   349   350   351   352   353