Page 326 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 326

coi  thường  nhà  vua.  Năm  1599,  sau  khi  thu  xếp  xong  việc  bang
        giao với nhà Minh và nhường đất Cao  Bằng cho họ Mạc,  tình hình
        trong  nước  đã  yên,  Trịnh  Tùng  tự  xưng  (tuy  nói  là  vua  Lê  Thế
        Tông phong)  là  đô  nguyên  suý,  tổng  quốc  chính  thượng  phụ  Bình
        An vương.  Rồi định lệ cấp bổng cho vua được thu thuế 1.000 xã gọi
        là  lộc  thượng tiến,  cấp  5.000  lính  làm  quân  túc  vệ.  Mọi  công việc
        đặt quan,  thu thuế,  bắt lính,  trị dân đều thuộc quyền họ Trịnh cả.
         Chỉ khi thiết triều hay tiếp  sứ,  mới cần  đến  vua.  Từ  đó,  họ Trịnh
         có thế tập làm vương tục gọi là chúa.
              Bấy  giò,  Trịnh  Tùng  thế  lực  rất  lớn  mà  không  xưng  làm
         hoàng  đế là  do trước đây  đánh họ Mạc với chiêu bài phục Lê,  nay
         lại chiếm  ngôi  thì  không khác  gì họ Mạc  thoán  nghịch.  Quân  dân
         sẽ  không phục,  chông đôi  với danh  nghĩa phù Lê.  Lại  cũng còn  sỢ
         nhà  Minh  can  thiệp  làm  khó  dễ,  nhất  là  nhà  Nguyễn  ở  phương
         nam,  thế lực không nhỏ, vẫn có ý tranh quyền.  Chi bằng giữ địa vị
         thứ  hai  trong  nước  nhưng  thực  tế  quyền  hành  còn  hơn  cả  vua.
         Trịnh  Tùng  lại  đặt  lệ  chọn  thê  tử  nôl  nghiệp.  Con  cháu  sau  đều
         theo  lệ  xưng  vương,  tự  để  cao  uy  thế buộc  vua  cho  phép  bỏ  các
         nghi  lễ  quân thần  như lạy,  xưng tên,  triều  yến.  Năm  1664,  Trịnh
         Tạc còn tiến thêm bước nữa:  Đặt sập  ngồi bên trái  ngai  vua  trong
         các buổi chầu.  Chúa không còn  là tôi  nữa  mà là vua  thứ hai,  lại có
         uy quyền hơn cả vua.
              Trịnh  Tùng  xưng  chúa,  quan  triều  có  nhiều  người  không
         phục.  Năm  1600,  bọn Phan Ngạn,  Ngô Đình  Hàm,  Bùi  Văn  Khuê
         khỏi  binh  chông  cự  lại  ở  cửa  Đại  An,  nay  thuộc  Nam  Định.  Sau
         Phan Ngạn và Bùi Văn Khuê lại nghi ngờ nhau,  rồi giết lẫn nhau.
         Ngơ Đình Hàm về giúp họ Mạc.
               Các chúa Trịnh là:
               -  Trịnh  Tùng  xưng  là  Bình  An  vương,  cầm  quyền  các  năm
         1599 -  1623, thực sự ngay từ năm  1570.
              - Trịnh Tráng Thanh Đô vương 1623 -1657, con Trịnh Tùng.
               - Trịnh Tạc Tây vương 1657 -  1682 con Trịnh Tráng.
               - Trịnh  Căn Định vương 1682 -  1709 con Trịnh Tạc.
               - Trịnh  Cương An Đô vương  1709 -  1729 cháu Trịnh Căn.
               -  Trịnh  Giang Uy Nam vương  1729  -  1740  con Trịnh  Cương
         Trịnh  Giang  làm  chúa  xa  xỉ,  hung  ác  quá  độ,  giặc  cướp  nổi  lên
         nhiều,  năm  1740 bị phế .
               - Trịnh Doanh Minh Đô vương 1740 -  1767, em Trịnh Giang.
               - Trịnh Sâm Tĩnh Đô vương  1767 -  1782 con Trịnh Doanh.

         326
   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331