Page 206 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 206

Phương  là  con  Sư  Tề.  Quý  Ly  trước  học  võ  Sư  Tề,  tiến  cử  Đa
        Phương.  Đa  Phương  từng  bị  quân  Chăm  bắt,  trôn  về  được,  là
        tướng tài).
              Sau  hai  trận  thắng  ở  Ngu  Giang  và  Thần  Đầu,  thế quân  ta
        đã  hơi  nổi.  Năm  1383,  Nghệ  hoàng sai  Quý  Ly  đem  chiến  thuyền
        mới đóng đi đánh  Champa,  đi đến Nương Loan  (Hà Tĩnh)  gặp bão,
        nhiều thuyền bị hư,  quân đội phải rút về.
              Tháng  8  âl  năm  ấy  (1383),  Chế  Bồng  Nga  cùng  tướng  La
        Khải  (La  Ngai)  đem  quân  đi  đường  bộ  ra  xã  Khổng  Mục  trấn
        Quảng  Oai  (Hà  Tĩnh)  đánh  bại  tướng  Mật  ồn  ở  Tam  Kỳ.  Nghệ
        hoàng sỢ hãi,  sai Nguyễn Đa Phương ở lại giữ kinh thành,  cùng đế
        Hiễn  chạy  sang  Đông  Ngàn.  Có  người  giữ  thuyền  lại,  xin  thượng
        hoàng ở lại chống giặc. Nghệ hoàng không chịu.
              Quân  đội  Chăm xưa hèn kém.  Từ khi Chê  Bồng Nga làm  vua,
        dậy  dỗ tập rèn,  thành  mạnh  tỢn,  chịu được  gian khổ.  Bấy giờ chúng
        ra vào nước ta như đi vào chỗ không người. Trong mấy năm vào phá
        kinh  thành  ba  lần.  Thê  mà  khi  giặc  rút  đi  rồi,  Nghệ  hoàng  cũng
        không sửa sang gì để phòng bị về sau. Thật là hèn kém quá.
              TÌNH THÊ TRONG N ư ớ c - Bấy giờ trong nước,  dân tình  đói khổ.
        Đê  Hiễn  sỢ  giặc,  đem  tiền của  đi chôn  dấu  ở chân  núi  Thiên  Kiện
        (Thiện  Khê,  huyện  Thanh  Liêm,  Hà  Nam)  và  ỏ  dưới  tháp  Khả
        Lăng thuộc Lạng Giang.  (Sau  đào núi lấy tiền,  núi bị lở,  cửa  động
        lấp kín,  không đào được).
              Đế Hiễn lại cho rước thần tượng các lăng vùng Thái Bình đưa
        cả về An Sinh, phòng quân Chăm xâm phạm.
              Nhà  nước  ngày  một  hèn  yếu.  Giặc  nay  đánh  chỗ  này,  mai
        đánh  chỗ  khác.  Quân  số thiếu  thốn  đến  nỗi  phải  sai  thiền  sư  Đại
        Than lấy các người khoẻ  mạnh  trong các nhà  sư không có độ điệp,
        sung làm lính để đi đánh giặc.
              Thuế  má  thì  ngày  một  nặng.  Trước  thì  chỉ  những  người  có
        ruộng đất  mới phải  đóng tiền,  không có  gì  được  miễn.  Khi có binh
        sự  thì  có  ruộng,  bãi  dâu,  đầm  cá,  phải  nộp  thóc,  vải  cho  quân
        dùng.  Nay kho tàng trống rỗng, Đỗ Tử Bình xin bắt  mỗi  nam  đinh
        mỗi  năm  đóng ba  quan  tiền  thuế.  Thuê  đinh  đồng  đều,  bất  công,
        sinh ra từ đấy. May chỉ có ít năm  mất mùa nên chưa có nhiều loạn
        lạc.  Ó  Bắc  Giang  có  Nguyễn  Bộ  xưng  là  Đường  Lang  Tử  Y  tiếm
        hiệu  xưng  vương.  Quan  quân  dẹp  được.  Nhưng  mầm  loạn  manh
        nha nên chỉ  mấy năm  sau,  khắp nước chỗ nào cũng có những cuộc
        nổi dậy chông đốì triều đình.

        206
   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211