Page 303 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 303

Trúc để ihính kinh. Thây Huyền Trang đi và ở lại Thiên Trúc  17 năm, qua
    rất nhiều  tiểu quốc được tất  cả các Quốc vương tôn  trọng,  khi  về đã đem
    theo  về  được  657  bộ  kinh,  rồi  lại  luôn  trong  18  năm  (645  -  663)  tự tay
    dịch được 73 bộ, cộng  1330 quyển.
          Nội  việc  ấy  cũng  đủ  thấy  vua  và  triều  đình  sùng  thượng  Phật  thế
    nào.  Không có tài  liệu để biêt rõ số chùa chiền được xây dựng và số táng
    sĩ ở Trung Hoa là bao nhiêu.
          Riêng đối  với Giao Châu, từ 479 người Trung Hoa đã biết là nơi tiện
    đường về đất Phật và cơ sở tôn giáo đã có nhiều, cũng như đã độ được nhiều
    nhà sư (1) và'đạo thiền đã được chính truyền từ nhà sư Thiên trúc Ti Ni Đa
    Lưu Chi nãm 594, thì sự vị nế dân Lạc Việt cũng bắt đầu có.
          Đè  minh  chứng  điều  ấy,  đây  là  bài  thơ do  một  thi  nhân  hữu  danh
    đời  Đường thòi  Võ  Hậu  là Thẩm Thuyên  Kỳ sang Giao Châu trị  nhậm ở
    chàu  Hoan.  Năm  685.  ông  có  đến  viếng  chùa  Sơn  Tĩnh  ở  Cửu  Châu
    (Thanh Hoá) và làm để tỏ lòng kính phục  Vô Ngại Thượng Nhân.
                        Đại sĩ sinh Thiên Trúc
                        Phún thân hoú Nhật Nam
                        Nhân triim> xiiất phiền não
                        Sơn hạ tức già lam
                        Tiên giãn hươm> vi sát
                        Nguy phong thạch túc am
                        nần thnvên thanh cốc nhũ
                        Klìiiv giảng hạch viên tham
                        Đằng ái vân gián hích
                        Hoa thê thạch hạ dăm
                        Tnvền hành n cnng hảo
                        Lâm qncỉỉ dục  V kham
                        Đệ tử ai vô thức
                        Y vương tích vị dàm
                        Siên nhiên Hổ khê tịch
                        Chích thụ hạ hư lam
          Nội dung  bài thơ coi  Vô Ngại Thượng Nhân như một  vị  Phật sống,
    một  đấng  hoá  thân của  Phật,  thoát  mình  khỏi  cánh  phiền  não của  người
    đời và sống hoà mình với thiên nhiên làm một thể.
          Bài thơ có nghĩa là:
                 Đấng đại sĩ (kiếp trước là Phật) sinh ở Thiên Trúc


    ( I I
       Xem  lời của Đàm Thiên  pháp ,sư làu cung  Hoàng hậu  vợ vua Tề Cao Đế.
                                                                           315
   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307   308