Page 246 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 246

Một thái độ sốns đặc biệt của người Giao Châu vừa do hoàn cảnh xã
    hội quv định san  lại vừa do chính sự tu Phật nêu gương thật đáng để lưu ý.
    Ây  là thái  độ trọng điều  lẻ  nghĩa  liêm sỉ  hơn quyền  lợi  vật chất, trọng cái
    tình của cơn người đối xử với nhau hơn cái  lý quay quắt để bóp hầu bóp cổ
    nhau.  Sự trọng  này. có thổ  nói.  là điều  bát buộc,  dù không  muốn  cũng đã
    không làm sao khác hon dược dưới chế độ quan lại nhà Hán.
          Chứng  cứ thật  cụ  thể  của  thái  dộ  này  là  xưa  nay  mặc  dù  vần  thù
    ghét  các  thái  thú,  vậy  mà đối  với  thái  thú  Sĩ  Nhiếp thì  dân  lại  tôn  là  Sĩ
    Vương chi  vì  họ Sĩ dã thực lòng thương mến dàn, và không những chí tôn
    như thế,  dân  còn  có  thế  cầm  khí  giới  ra  trận  hy  sinh  cho  hụ  Sĩ  khi  nhà
    Ngô gửi thái thú khác dốn thay nicà không cho Sĩ Huy nối quyền cha.
          Thái dộ sống đặc biệt vừa nói, thực đã là thái độ của nhũng triết nhân.
    Nó lách rời vĩnh viễn dán Giao Châu khỏi giới cai trị tàn nhẫn bất lương của
    Tàu. đế chi hướng mắt tìm về với nhũng thiện nhân của đạo Phật.
          Đạo Phật vào Giao Châu là một điều đại hạnh cho dân tộc vậy.




          Nhung  dạo  Phật  không  don  độc  Vcào Giao  Châu  mà còn  có cả  một
    nền văn minh Ân Độ tràn tới nữa. Nền văn minh ấy, nói về khía cạnh tuổi
    tác thì  khoáng năm  3000 Ir.  CN, trong khi  Trung  Hoa còn ở thời  đá  mài,
    nó  dã  là  văn  minh  Mohan  Jo  Daro  ở lưu  vực  sông  Indus  với  nhũng  tỉnh
    thành  lón  có  lổ  chức  quy  củ  với  những  dường  lớn  ngay  thẳng,  chợ,  bồn
    tăm. cống thoát nướcv.v... và nếu phải  nhường thì nó cũng chỉ nhường có
    văn minh Ai Cộp. Nói vổ khía cạnh rút tía những cái khôn của thiên hạ thì
    nó dã có  bao nhiêu  dời  pha men  Hy  Lạp,  Ba Tư ở Trung Đông và cá La
     Mã ớ cực Tây  nữa.  Nói  về  mạo hiểm  phiêu  lưu  và chiến đấu  thì cả vùng
    dồng  bằng  sông  Indus vần  là dịa bàn  cho những cuộc đấu  liên  miên  giữa
    các sắc dân ở trung bộ châu  Á   Vcà  họ dã có những hải thuyền có thể chở lừ
     600 dến 700 người di buôn bán với các nước ở Đông và Tây.
          Văn minh Ân Độ có những căn cứ vượt vãn minh Trung Hoa và khi
     tới  Giao  Châu  thì  cổ  mang  săc  thái  ngược  hẳn  lại  với  văn  minh  Trung
     Hoa.  Đó  là  không  có  dụng  lâm  xâm  chiếm  đất  đai  và  cũng  không  có
     chương trình kế hoạch bành trướng thế lưc dù  là thế lực tinh thần nữa.
          Người Giao Châu chỉ thấy người Ân Độ đến với thiện ý sống an hoà
     với dân dịa phương dể làm thương mại và san sẻ những hiểu biết tiến hoá
     hơn về mọi mặt.
          Nào  là thuốc  men dể chữa trị  những  bệnh hiểm  nghèo,  nào là pháp
     thuật trừ tà, trấn trạch, bùa chú dế tăng phúc thọ, cả bùa yêu và cầu tài, cá

                                                                           257
   241   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251