Page 244 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 244

tưởng  linh  hồn  người  chết  vẫn  phang  phất  như sống  để  phù  trì  cho  con
   cháu thì tôn  giáo lại chủ trương là linh hồn đáu thai  kiếp khác để bắt đầu
   lại một vòng sinh hoá khác, và chẳng hạn như người địa phương tin tưởng
   sống  là ở.  thác  là về thi tôn giáo mới  lại  chủ trương trong đời  sống có tu
   và đãc  đạo  mới  được  về  Tây  phương,  còn  ãn  ở bất  nhân  ác  đức  thì  phải
   xuống địa ngục âm ty, hoặc chẳng hạn như người  địa phương tin có phúc
   ấm truyền đời thì tôn  giáo mới  lại chủ trương mỗi cá nhân có một nghiệp
   riêng để trá quả cho những nhân duyên riêng.
         Ta đặt  mình  vào địa vị  người  Giao Châu  đời  ấy  hẳn  sẽ  thấy  là  khó
   để  thụ  lãnh  những  giáo  lý  mới  này.  Nhưng  nếu  ta  nhớ  lại  tính  chất  linh
   động  và  mềm  dẻo  của  đạo  Phật  (mềm  dẻo  đến  độ  loãng  như  một  chất
   lỏng để vào bình chứa nào cũng dược) thì ta sẽ không còn lấy  Icàm  lạ về sự
   du nhập quá dễ dàng của dạo ấy.
          Đầu  tiên  là  cái  truyền  thống  kính  trọng  tín  ngưỡng  của  người,  từ
   thời  Aẹoka  đã  giúp các  nhà  lu  Âi  Độ  né  tránh  mọi  đụng  độ  gay  go  về
   chủ  trương  tôn  giáo.  Sau  Icà  sự  không  cố chấp  kinh  kệ,  không  cứng  rắn
   trong  việc  bảo  vệ  giáo  lý  dã  giúp  các  nhà  lu  ấy  tìm  hoà  hợp  với  tín
    ngưỡng  cổ  truyền  của  địa  phương,  khiến  dạo  Phật  nhờ đấy  thêm  phong
    phú và thêm nhiềư tính chất đặc thù.
          Người  Giao  Châu  dã  dcn  với  dạo  Phật  không  bằng  tuệ  giác  mà
    bàng  tình  cảm.  Hay  nói  ngược  lại  cũng  vậy,  dạo  Phật  đã  bát  sâu  rễ  vào
    trong lòng người Giao Châu hơn Icà vào trong óc.
         Những  sự  bày  tỏ  lòng  thương  cảm  đối  với  những  người  gập  điều
    không may, dang  phai  quằn quại  trong đau khổ, những lời  khuyên nhủ họ
    nhẫn  nại  chịu  đựng  đau  khổ  ấy  dể  trá  hết  một  món  nợ huyền  bí nào của
    tiền  kiếp,  cùng  với  những  sự  dản  giái  về  nguồn  gốc  của  những  đau  khổ
    buồn phiền trong trần luỵ cũng như sự hé mở những chân trời hy vọng cho
    người ta, theo luật luân hồi quá báo... tóm lại, tất ca phần chủ trương đại từ,
    dại  bi, cứu khổ, độ nạn của dạo Phật là một món quà quý giá, làm dịu lòng
    người Giao Châu đang cần tìm phương thuốc tinh thần đế xoa dịu.
         Cả những sợ hãi  ở thời  thượng cổ ấy như sợ ma quỷ, sợ những hiện
    tượng thiên nhiên, sợ những tác oai tác quái của quỷ thần, khiến sinh dau
    ốm,  bệnh tật,  nghèo dói, chết chóc, cho dến cả sợ những quan  lại Tàu ức
    hiếp  bóc  lột,  kháo  tra,  người  Giao  Cháu  gặp  những  nhà  lu  An  Độ  binh
    thiin  như không,  vào trong chùa thấy ảnh lượng của Phật cũng  ngồi vững
    vàng trong an lạc thì tự nhiên thấy b('n sợ Vcà  lòng lắng dịu  xuống,  đ ế   nhìn
    thấy chùa là một  nơi  an toàn,  và nhìn thấy dưới  sự che chứ của Phật, ma
    quv cá ban dèm lẫn ban ngày dều không dám phạm dên mình.

                                                                          255
   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249