Page 206 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 206

Nhữiiíi câu chuvện  như thế về  Khổns Tử truyền  từ miệng  naười  nọ
     qua lai  naười  kia cổ thế ngay từ khi  ngài  còn sốna đã khiến  lâì  cá nhữna
     aì  liay.  đẹp.  phai  của  dân  chúna  vẫn  thường  sống  theo  nền  nếp cũ  cũna
     được  naười  ta  nhìn  nhận  kà  từ  Khổng  Tử  mà  ra.  Nhữna  điều  khác  do
     nhữne naười khác chủ trương (những người này kém  uy tín tinh thán hoặc
     thu()c  loại  môn  dệ)  muốn  quần  chúng  tuân  theo,  người  ta  cũng  gán  luôn
     cho Khổng Tử.
           Du  nhập  vào  Giao  Chi  có  tliế  vào  khoảng  dầu  và  cuối  nhà  Triệu
     (207 và III ir.CN), học thuyêt của Khổng Tử nếu chỉ loàn là một mứ danh
     từ  và  lý  luận  trừu  tượng  hêt  sức  xa  lạ  với  người  Giao  Chi  (ngay  cá  với
     hạng ưu lú) thì làm sao có thê cho ngirừi la lĩnh hội dược?
           Sự thíin thánh hoá ơ chính quốc tất dã phai dược khuếch xung lên.
           Khuếch xung dên dộ danh xưng dức Khổng Tứ hay Khổng Phu Tứ,
     dã  dược  gọi  là  dức  Thánh  Khổng,  hay  chỉ  gọi  cữ tên  là  Đức  Thánh.  Cá
     những  chữ viêt  chứa  dựng  nội  dung  tư tướng  cũng  dược  liệt  là  chữ của
     Thánh  Hiền.  Người  ta  thấy  mánh  giấy  có  chữ Nho  rcrt  dưới  dất  thì  lượm
     dể dỏì mà không dám de giày dạp lèn trên.


        Tôn  Ty  rằng:  “ muốn  c Ik )  trong  khoi  gia  lliàn  hièp chẽ  ngoài  khỏi  nước Tề  xâm
     lấn  thì  phai  có  đức  Khổng  Tử  mới  được” .  Quý  Tòn  Tv  bòn  dơi  dức  Khống Tứ lới,
     nói  chuyện  SUÔI  một  ngày,  toàn  nói  những  viẹc  cao  xa.  Quý  Tôn  Tv  khổng  thc  dò
     hicLi gì  dược,  lúc dứng dạy di  thay áo, vừa có người ớ áp Phí tới  báo một  sự ràì quái
     lạ  là đào giêng  dược  một  khôi  dât.  trong  khối  dất  ấy  có  một  con  dc.  không  biết  vật
     gì  vêu  quái  như vậy.  Ọuý  Tôn  Tv  muốn  thứ cho  biết  tài  dức  Khống Tử,  báo  người
     â'y  giấu  đi  clió nói  ra  là  vật  gì.  rói  vào ngồi  hoi  dức  Khổng Tứ.  Đức  KhcSng Tứ lién
     nói  ràng:  “ theo như v tôi  suy doán  thì  trong  ấy chắc có con dê  vì  tỏi  có nghe những
     vật  yèu  quái  như ớ trên  núi  là Quỳ  Võng Lưcrng (ma di  một chân,  hay  học  tiếng  nói
     người  la dê  làm cho dể  mé  hoặc),  dưới  nước  là  Long  Võng Tượng  (giống ấv  hay  ãn
     người),  còn  giữa dấl  là  Phán  Dương  (thứ dê  ày  không  phái  có  giỏng  dực  giông cái
     chi có hình mà thỏi).
             Báy  giờ dào giống  mà  dược,  giống  tức  là dâì.  thì  giống  ớ trong dất  chắc  là
     con  dê  rồi.  Quý  Ty  nghe dức  Khổng Tử biện  bác  rõ ràng  mới  dòi  người  ấp  Phí vào
     hói  thì qua là con  dê ấv  khổng  phân  biệt  là giống dực giống cái.  Quý Tổn  Ty  khi  ấy
     cá  sợ nói  rang:  “ học  giói  như vậy  thiệt  là  khống  ai  bì  kịp" rồi  dùng dức  Khổng Tử
     làm  quan  Tê  Trung  Đỏ,  việc  ấy  lieng  dốn  tới  nước  Sớ.  Chiêu  Vưctng  khiến  người
     dem  lề  vật  qua  dâng  cho  dức  Khong Tứ dê  hỏi  việc  dược  một  thứ  trái  lạ  trước  khi
     qua  sòng  Đại  Giang.  Đức  Khổng Tứ tni  lời  với  sứ giá rằng:  “ Trái  á'v  tức  là trái  bèo,
     xé  ra  mà  ăn  ng(ìn  lắm,  vì  trước  khi  lôi  di  ch(íi  nước  Sớ,  qua  ngang  sông  nghe  mấy
     dứa trẻ  hát  rằng:  “ Trái  bèo nổ ơ trên  sông,  hình như cái  bát  sắc  hồng  hổng tươi, của
     ngon  vật  lạ  chờ  người” .  Vì  vậv  lỏi  mới  biết  trái  bèo.  nhưng  cây  bèo  là  giống  nổi
     lênh  bênh  không  có gốc  rẻ,  mà  kết  lén  trái,  tuy  ngàn  trăm  năm  cũng chưa dễ dược,
     mừng  cho  Sớ  Vương  dược  trái  bèo  này  là  tan  rồi  lại  hợp,  suy  rồi  lại  thịnh,  trời  dã
     bày diềm cho nước Sơ biết trước dây".  Sứ giá vé tâu với  Chiêu  Vương. Chiêu Vương
     kính  phục  lắm.
                                                                            217
   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211