Page 208 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 208

Những  nghi  vệ  thiên  tử ấy chỉ  ở kinh  đô Trung  Hoa,  các  quan  lớn
     mới  được  thấy.  Còn  ở Giao  Châu  người  ta  chỉ  được  thấy  cái  hình  bóng
     phỏng  theo  của  nó  trong  sự tế tự.  Tuy  vậy,  phần  tác động  của  nó  đã  rất
     mạnh và rất hiệu qua đến quần chúng.  Quần chúng Lạc Việt trong không
     khí  thần  bí cô  hữu,  vốn  đã có  sẵn  một  ý  niệm  về  thờ kính  và  thần  linh.
     Nhưng  nghi  thức tổ chức thì  kém Thiên triều  Trung  Hoa.  Nay  được  thấy
     tận mát những nghi thức cúng kiếng và được nghe tận tai đó là chủ trương
     cùa  đức  Thánh  thì  quần  chúng  cứ  việc  nhắm  mắt  theo,  không  cần  tìm
     hiểu  đích  xác  phần  học  thuyết  trừu  tượng  cũng  như  không  cần  hiểu  cổ
     đúng thực từ đức Thánh ra những nghi vệ ấy không.
           Vậy  đã  thật  đúng  ràng  Khổng  học  cưỡi  trên  lưng  con  bò  thần  bí
     Trung  Hoa đê đến  ãn  cỏ trên  bãi  cỏ thần  bí của Giao Châu.  Rồi  với  năm
     tháng  bò  với  cỏ  hoá  hợp  với  nhau  dé’  rơi  hạt  giống  tư tương  Khổng  Tử
     xuống mà mọc thành cây.
           Con  bò thần  bí này  có một sác thái  riêng nữa  mà chính  Khổng Tử
     không có, hay chí có ở nguyên lý là thiên mệnh thiên số, biến dịch và quỷ
     thần  (kính  nhi  viễn  chi).  Nhưng cái  sắc thái  riêng ấy của con  bò thần bí
     đã cố tình  Icàm  lẫn  lộn  nguyên  lý  với  phương thuật  bằng những  người  và
     những cái học về bói toán, y, lý, số, tướng v.v... dựa theo cái ý rằng sĩ khii
     bách vi, cái gì ke sĩ cũng có thể biết và làm được.
           Tất cả những học thuật ấy đã có sẵn mầm mống tin tưởng tại miếng
     dất  thần  bí  của  Giao  Châu.  Và  những  buổi  đầu  gặp  gỡ  giữa  người  Lạc
      Việt  với  phần  học  thuật  ấy  được  gán  cho  là  Khổng  học  đã  thành  công
     ngay, ấy là nhờ có sự không xa lạ về phương diện thần bí.

     2  - Lão giáo

           Tư  tưởng  triết  học  của  Lão  Tử  còn  trừu  tượng  hơn  triết  học  của
      Khổng Tử.  Đối  với  người  ít  quen  thuộc với  sự trầm  tư, khi  chỉ quan tâm
      nhiều  dến  cuộc  sống  thiết  thực  ở trước  mắt  như ở hồi  2.500  năm  trước,
      nhất  là đối  với  người Giao Chí, số chữ nho có  học được cũng không đên
     độ  thấu  đáo  nổi  những  phần  tinh  tuý  của  đạo  Lão.  Muốn  xuống  quần
     chúng,  Lão  học  cũng  phải  chuyển  thành  Lão  giáo  với  những  truyền
      thuyết thần thánh hoá như; triết gia đã chui ở nách mẹ ra và khi  ra đời tóc
      và râu hài nhi đã bạc cả.
           Điều ám ảnh của người phương Đông thời xưa vốn là sự trường sinh
      bất  tử.  Không  giống  với  mục  tiêu  của  các  nhà  luyện  kim  thuật  phương
      Tây.  Cho  nên,  huyền  thoại  về  Lcão  Tử đã  không  có  gì  lạ  với  những  tin
      tướng thần bí cũ của người la về sự tu tiên, sự luyện thuốc trường sinh, sự
      luyện phép thuật.

                                                                            219
   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213