Page 211 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 211
dù gió, dù nắng, và cá những loùi bò sát nữa cũng đều không được phép
dến ưần đức Phật. Sau 7 neày đêm mưa tạnh gió tan, rắn hiện thành hình
Iigưừi, đứng trước mật ngài làm lễ.
Đại đê sự thần thánh hoá làm như vậy.
Tuy nhiên khi vào Giao Châu, Khổng giáo và Lão giáo ở hồi đầy
không ảnh hưởng sâu đậm lắm đến quần chúng, còn Phật giáo thì bám
sâu rễ liền ngay, tạo thành nền tôn giáo duy nhất cho toàn quốc nên ta
cần ngừng lại làu hơn dể nhận định rõ.
(ỉổ c VÃN MINH ẤN ĐỘ
Văn minh Ân Độ gốc ở vùng dồng bằng sông Indus thuộc tây bắc
/\n hiện nay. Người ta đào thấy ở đấy vết tích những thành phố lớn như
Harappa, Mohenjo - Daro, Ket Diji có chợ, có đường phố lớn, có cống
ngầm, có hồ lắm... chứng tỏ nền vãn minh cổ Ân Độ năm ngày năm
trước đã rực rỡ có phần hơn vùng Lưỡng Hà (Mésopotamie).
Dân chúng vùng Indus theo phiếm thần giáo, thờ cây cối, nhất là
cây pippal, thờ thần Mẫu. thần Săn bắn, thần Thiện (Shiva), bò mộng, bộ
phận sinh san Nguyên Dương (linga), nhưng chưa tìm tòi sâu sắc lắm về
hiện tượng nhân quả. Một vài giống dân khác ở vùng Trung Á đã có ý
niệm mơ hồ vê sự đáu thai trở lại trần gian. Chẳng hạn như: người bị cá
sấu hay bị hổ ăn thịt sẽ đầu thai Vcào loài cá sấu hay hổ: người bị chết đuối
sẽ thành vị thần ở nước; cây tự nhiên mọc trên mộ người chết thì hồn
người sẽ nhập vào cây ấy; các đồ vật, cầm thú, có liên hệ mật thiết với
người khi còn sống và khi chết hồn người sản xuất nhập vào đấy; và hồn
người chết vãn tái sinh thành các loài khác.
Khoáng 2000 nãm tr.CN, các bộ lạc Aryens đột nhiên cường thịnh
và bát đầu thôn tính thế giới, phẩn lan tới Trung Âu, phần tới Balkan, Bắc
Ý, tràn ngập Turkestan, Caucase, Ba Tư. Rồi lừ Ba Tư. người Aryen tràn
vào thôn tính vùng Indus'"
’ Nmrời Arycn là giống neười đẩu tiên ơ Ân Độ còn để lại một nền văn chươim là
kinh Vê Đa. Chính kinh ấy cho ta biết họ là những người đã đêh xâm lăng Ân Độ.
Nguồn gốc cùa họ đã không biết rõ, chi dựa vào những nhộn định về ngôn ngữ đề
phóna đoán ra: Những nét giống nhau của Phạm ngữ Vè Đa với những ngữ hệ chính ở
châu Âu đã chcr phép người ta xác nhộn rằn2 ở thời tiền sử đã có một thứ tiếns Ân - Âu
là sốc chuns cùa các nsữ ở An Độ và châu Au. Nhân dấy người ta cũns đoán rằns
siỏns dân nói tiếng ấy đã là ihuỷ tổ cúa những siông dân nói tiếng nói từ đấy ra.
riêng Phạm Vê Đa và cố ngữ Iran dã gần nhau nhất và có nhicLi diêm tưưng
dốns khôns những giữa những từ ngữ mà còn giữa những ý niệm ở nội dung;. Cho
Iiẽn người la chắc là người cổ Iran và nsười An Vc Đa dã tht)át từ một gốc Ân- Iran
chtins mà ra.