Page 205 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 205

còn phải  dùna nền thần  bí ấy  như cỗ xe chuyên chở đổ phổ cập tư tưởns
        vào đại chúns,.
              Phùnư Hữu Lan irons sách TruìiỊ’ Quác Triết Học Tiểu 5í?thừa nhận
        răng đạo Khống không phai  là một tôn siáo mà chi là một triết thuyết, một
        pỉatonisme hav aristotélisme của Trunu Hoa. Nhữns sách Tứ Thu đã khôns
        lié đề cập đến lịch sử sáng thế hay thiên đường, địa nsục gì hết.
              Nhưng  luận theo Phùng Hũli Lan nhu vậy  là luận theo sự nhận định
        của hiện  thời, thế kỷ thứ XX.  ớ  mức độ tiến  hoá của 2.500 năm cũ, mức
        độ  mà con  người  luôn  luôn  bị  thần  quyền  ám  ảnh,  một  thứ  triết  thuvết
        thuần lý và II ÙLI tượng như thế đĩi hết sức khó tồn lại, nếu không có sự vổ
        tình  hay  cố ý  thần  thánh  hoá  Khổng  Tử bằng  nhũ'ng câu  chuyện  như kỳ
        làn  xuất  hiện hay lên núi  Ni  Sơn cầu con, hay trong người cỗ 72  nốt ruồi
        nên thu nạp 72 môn dệ..."’



          Đê  chứii”  minh  đicLi  ấy,  đây  là  mộl  đoạn  truyện  trong  Đông  Chu  Liệt  Quốc  nói
        vổ đức  Khốns Tử;
              “ Nói  về  sự  tích  đức  Khổng  Tử  ra  làin  quan  với  họ  Quý  Thị.  Nguyên  đức
        Khống Tử là con  quan  Đại  phu  nước Trâu  là Thúc  Lươne  Ngột,  bà  mẹ  là  Nhan Thị
        Trưni: Tại.  Tlulc  Lưcrna  Ngột  trirớc cưới  bà Thi  Thị  người  nước  Lỗ,  sinh  con  gái  thì




        ấy  bà  năm  chiêm  bao  thấv  ông  thần  Hắc  Đế tới  inácli  rằng:  “ nhcà  ngươi  sẽ  cổ  một
        người  con  thánh,  mà  sau  khi  sinh  ra  thì  ở  trong  đâì  Không  tang".  Vừa  lính  giấc
        mộng thì  bà  licn  thụ  thai.  Một ngày  kia,  bà đương ngồi, cũng  tự như giấc mộng mơ
        màng,  bà  ngó  lliấv  5  ông  tiên  đứng  có  hàng  giữa  sân,  xưng  là  tướng  tinh  5  vì  sao.
        đcm  một  con  thú  hình  như một  con  trâu  nho  nhỏ  có  một  cái  sừng,  có  váy  như vẩy
        rồng,  lới  nép  một  bên  bà.  khi  ấy  bà  biết  là  một  giống  thứ  kỳ  clị  lién  lấy  dai  thêu
        buộc  ơ  bên  sừng,  sau  khi  tinh  mộng  bà  thuật  lại  cho  chồng  là  Thúc  Lương  Ngột
        nghe  Thúc  Lương  Ngột  nói  “ âV  là  giống  kỳ  lán  vần  là  một  loại  thú  rất  quý” .  Khi
        gan  lâm bổn.  bà vào ớ trong  hang đá  núi  Nam Sơn  (lục  gọi  là đàì  Không tang),  vừa
        nứa dêm  thây hai  con  rồng xanh ớ liỡn  trời  bay xuống,  giữ hai  bén  núi,  lại  có hai  bà
        thần  nữ cấm hương xông ở giữa trời  một  hồi  làu  rồi  biến  di.  Khi  bà sinh  dức  Khổng
        Tứ rồi,  ở trong  hang dá  thình  lình  cháy  ra một  ngọn  suối,  nước  rất  là trong  sạch  đè
        cho bà tám,  khi  tắm  rồi  thì  suối  ấy  khô liền.  Đức  Khổng Tử sinh  ra có tướng  lạ  hơn
        người:  môi  trãu,  lay  cọp,  vai  uyên,  lưng rùa,  miệng rộng  như biên,  trên  sơn  đình  thì
        giữa  thấp  bốn  phía  cao.  hình  như chữ phiin.  Thân  phụ  là  Lương  Ngột  nói  "đứa  trỏ
        này  bẩm  thụ  dược  tinh  khí ờ núi  Nam  .Sơn  nên  dặt  tôn  là  Khổng  Khâu”   (nghĩa  chữ
        khâu  là  núi).  Chưa được bao  lâu  Thúc  Lương  Ngột  tạ thế,  bà mẹ  là Trưng  Tại  nuôi
        lớn  lên.  mình  dài  chín  thước  sáu  tấc,  cho  nên  người  thường  gọi  là  trường  nhãn,  có
        tính chất thông minh  lạ thường, lại chăm nom việc  học, thật  là một  bậc dại  thánh, di
        chơi  khắp  mười  tám  nước,  dạy  học  trò  dòng  tới  ba  ngàn,  di  lới  đâu  thì  chúa  trong
        nước  yêu  môn,  những đảng  quyền  thần  ai  cmng  kiêng  sợ nhưng rồi  khỏng  nước  nào
        dùng dược.  Lite ấy đức  Khổng Tử còn ở tại  nước  Lỗ. Thúc Tôn Vô Kỵ nói  với
        216
   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210