Page 80 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 80

VII. - sưu THUẾ


        Người  ta  thường  phân biệt  hai  hạng thuế:  thuê  trực
     tiếp  và  thuê  gián  tiếp,  ớ   một  nước  nông  nghiệp  như
     nưốc  ta,  thương  mại  chỉ  là  việc  đổi  chác  vặt  vãnh,  thì
     thuê  gián  tiếp  không  phải  là  mối  lợi  lớn  cho  nhà  nước,
     cho  nên  từ xưa  nhà  vua  nước  ta  chỉ  chú  trọng  về  thuê
     trực  tiếp,  nhất  là  thuê  đinh  và  thuê  điền,  vì  người  và
     đất là tài sản rõ rệt nhất ở trong nưóc.
        Trong  nước,  tài  sản  lưu  thông  không  tiện  cho  nên
     thuế má  có  thể  nộp  một  phần bằng  sản  vật,  đó  là  một
     đặc tính của thuê má nước ta.
        Một đặc tính nữa  là khi nhà nưóc làm  sổ thuế thì bổ
     theo từng làng, rồi làng sẽ chiếu lệ mà phân bô cho dân,
     những  người  bần  cùng  thường  không  phải  chịu.  Như
     vậy  thì  thuê  má  không  phải  là  phần  phụ  đảm  của  mỗi
     người  đốĩ  với  quốc  gia,  mà  thực  là  một  thứ  thuê  cống
     của xã thôn mỗi năm phải nộp cho nhà vua.
        Lý  trưởng  và  hương  chức  phải  chịu  trách  nhiệm  về
     việc  thu  thuế để  đem  nộp  vào  kho  nhà  nước,  cho  nên
     nhà nước không phải dùng nhiều quan lại về việc trưng
      thu như ở các nước Ảu châu,  ơ  mỗi tỉnh  lỵ nhà  nước có
      kho tiền và  kho lúa.  Nhà  kho làm  bằng gỗ và  lợp  ngói,
      thường là  nhà  to  nhất  trong  tỉnh.  Mỗi  nhà  ngăn  thành
      hai bộ phận:  một bên  chứa  tiền bạc,  một bên chứa  lúa,
     có  quan  Chủ  thu  ở  dưới  quyền  quan  Bô" Chánh,  trông
      nom hai kho.
        Các  lý  trưởng  và  hương  chức  đem  tiền  và  gạo  thuế
      đến  trình  quan  Bô" Chánh  và  xin  giấy  rồi  đem  nộp  cho


      82
   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85