Page 55 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 55
ta về các triều độc lập đi sứ ở Tàu rồi học được nghề
đem về truyền lại cho dân gian; các triều xưa thường
kén lấy những người thiếu niên tuấn tú ở các làng có
nghề nghiệp, bắt cạo đầu và cải trang giả người Tàu để
đi học các nghề khéo ở Trung Quốc, như nghề đúc đồ sứ
ở Hô Giao, nghê dệt vóc đoạn ở Kim Làng*''. Theo sách
Bách Nghệ tổ sư và những điều ông Dumoutier thuật
lại trong sách "Essai sur les Tonkinois" thì nghề làm đồ
gô"m do một người Tàu ngụ ở làng Đầu Khê dạy cho
người mình từ đời Triệu Võ đế nghê làm chiếu là ở
Trung Quốíc truyền sang vào khoảng năm 1000; nghề
sơn do người mình sang học ở Tàu vào khoảng năm
1415; nghề khắc bản in do một vị sứ giả học được ở
Trung Quốc rồi truyền cho người làng Liễu Tràng ở đời
Lê Thái Tôn (1434-1443); nghề thuộc da do người mình
học ở Trung Quốic về truyền cho dân làng Trúc Lâm vào
năm 1528; nghề dệt lượt thì một vị sứ giả ở Tàu về đem
dạy cho dân làng Phòng Thôn vào khoảng năm 1600.
Theo sách Lịch triều Hiến chương của Phan Huy Chú
thì những sản vật các địa phương ở đời Lê Dụ Tôn (năm
1724) đánh thuế đã có phần nhiều sản vật như của công
nghệ ngày nay.
Công nghệ tổ chức
Tính chất đặc biệt nhất của công nghệ nước ta là gia
đình công nghệ.
Mỗi công xưởng là một gia đình, người làm việc đều
’ Tôn cổ lực, Nam Phong số 28.
57