Page 53 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 53
thì những nhà trung nông và đại nông, nhà nào cũng
nuôi trâu bò cả.
Ngoài trâu bò người nhà quê thường nuôi lợn, dê, gà,
vịt để ăn thịt và để bán. Một mình xứ Bắc Việt mỗi năm
xuất khẩu đi Hương cảng đến năm ba ức gà vịt.
Nông nghiệp ỏ xứ ta chú trọng về sự trồng lúa nên
khi nào cũng cần có nhiều nước các ao hồ và sông ngòi
để cho ruộng đất khỏi khô khan. Người nhà quê khi nào
cũng tiếp xúc với hai yếu tô" lớn của nông nghiệp là đất
và nước cho nên ngoài nghề nông là bản nghiệp, dân
quê ta còn nhò vào ngư nghiệp để sinh hoạt. Những
người bần cùng thường quanh năm mò cua bắt ốc để
kiếm ăn. Thỉnh thoảng người ta đánh cá ở các ao hồ của
tư nhân hay của làng, ớ các sông ngòi thì có những
người đánh cá chuyên môn gọi là làng chài họp nhau
thành từng vạn, hay thành những làng thủy cơ.
ớ khắp miền bò biển từ Bắc Việt, Trung Việt cho đến
Nam Việt, nhân dân chỉ sốhg về nghề chài lưới^'\ Phần
nhiều nơi chỉ đánh cá để đem bán lại các chợ hay các
thành phô" ồ gần, song những nơi có nhiều cá thì hoặc
phơi khô hoặc làm nước mắm để đem bán đi xa và xuất
cảng, như Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Bình, Phan
Thiết ở Trung Việt.
Cũng có nhiều miền duyên hải (những nơi nhà nưóc
có đặt sở Thương chính) chuyên nghề làm muối là thứ
gia vị cần thiết nhất ở nước ta.
Sử chép rằng dân nước Văn Lang xưa làm nghề chài lưới, thường hay bị
giốhg thuồng luồng làm hại, nên vua bắt dân lấy chàm vẽ mình để cho
giống ấy tưởng là đồng loại mà không làm hại nữa, xem thế thì nghề chài
lưới ỏ nước ta cũng xưa như nghề canh nông.
55