Page 213 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 213

đến  hạng  trung  sa  môn  tục  gọi  là  sư  bác,  thứ  nữa  đến
    hạng thượng tọa là bậc kỳ cựu trong táng hội,  tục gọi là
    sư ông.  Cao ^ơn hết thì có kiết ma  (kiết  ma a  đồ lê) tục
    gọi là sư cụ.
       Các  tăng  ni  khi  thường  thì  bận  áo  mùi  nâu  (ở  bắc)
    hoặc mùi  mực (ở nam).  Khi làm lễ thì thầy tăng bận áo
    cẩm  sa,  đội  mũ tỳ lư,  tay  hữu  cầm  pháp  trượng,  tay tả
    cầm bông sen (giả).  Mỗi ngày cứ buổi sớm và buổi chiều
    (triêu  mộ)  các  tăng  ni  phải  thắp  hương  đèn  lễ  phật  và
    đánh  chuông  gõ  mõ  tụng  kinh.  Mỗi  tháng  cứ  ngày  sóc
    ngày  vọng,  các  thiện  nam  tín  nữ  đem  hương  hoa  cùng
    đồ  chay  đến  chùa  làm  lễ  để  cầu  nguyện,  xin  Phật  phù
    hộ độ trì. Mỗi năm đến ngày mồng tám  tháng tư là ngày
    vía Phật tổ, và ngày rằm tháng bảy là lễ Trung Nguyên,
    thì  các  chùa  làm  lễ  rất  to,  lễ  trên  là  để  kỷ  niệm  ngày
     Phật  đản,  lễ  dưối  là  để  giải  oan  và  siêu  độ  cho  các  cô
    hồn.
       Ngoài việc lễ Phật ở chùa các thầy tăng cũng đi cúng
    ở các nhà riêng, nhà có người chết thường mòi thầy tăng
    đến làm lễ siêu độ hay làm lễ trai tiếu, nhà có người đau
    thì mời thầy tăng đến tụng kinh niệm Phật để cầu bình
    yên.  Lại  có  nhiều  thầy  tu  cũng  bán  bùa  bán  phép  như
    các thầy pháp và thầy bùa.
       Các  thầy  tăng  tu  hành  theo  pháp  giới  thì  có  đi  lễ  ở
     nhà  tư  cũng  chỉ  tụng  niệm  chứ  không  làm  phù  phép.
     Người mới đi tu là bực sa di thì phải giữ thập giói người
     tu  đến  bực  sa  môn  thì  phải  giữ  đến  250  giới,  gọi  là  cụ
     túc  giói.  Mỗi năm có hai kỳ các thầy tăng phải cấm  túc
     luôn,  nghĩa là phải ở luôn trong chùa  mà tụng niệm,  từ
     rằm tháng tư đến rằm tháng bảy, và từ rằm  tháng mười


                                                                215
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218