Page 203 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 203
phong tặng; đoạn tuyên đọc bản sắc phong, rồi đem đốt
bản sao bằng giấy vàng, gọi là "phần hoàng".
Lễ xong thì dọn tiệc ăn mừng để khoản đãi khách
khứa, cũng như các việc án mừng khác.
VI - TÍN NGƯỠNG VÀ TẾ Tự
Về phương diện tôn giáo, cứ theo các truyền kỳ đòi
trưóc thì ta có thể đoán rằng tổ tiên ta ở đòi thượng cổ
tín ngưỡng một thứ tự nhiên đa thần giáo, tin rằng
phàm các hiện tượng và thế lực tự nhiên ở trong vũ trụ,
như tròi đất, mưa gió, núi sông, đều có thần linh chủ
trương. Có lẽ người ta tưởng rằng linh hồn người chết
thường đi lại với người sống, nếu có cúng quảy thì vong
hồn phù hộ, nếu không thì vong hồn làm cho đau ô"m.
Những tín ngưỡng ấy về sau chịu ảnh hưởng của những
điều tín ngưỡng quỉ thần của Trung Quốc mà thành nền
gổc tôn giáo của nước ta.
Sự tê tự ở đời thượng cổ thì phần nhiều có tính chất
nông nghiệp, cốt để kỷ niệm những thời tiết quan trọng
về nghề nông ở trong một năm, nhất là ở mùa xuân và
mùa thu. Hiện nay ít nhiều địa phương vẫn còn ở những
lễ, những hội tương tự, như hội Chùa Lim ở làng Lim,
tỉnh Bắc Ninh là một hội về loại ấy. Cứ đến ngày rằm
tháng giêng thì dân mỏ hội, con trai con gái trong làng
thường chia nhau ra hai phe để hát đốỉ, và dùng trầu
cau để chọc ghẹo nhau, hay để tìm vỢ tìm chồng.
ở làng Đồng Vị và làng Bích Đại, phủ Vĩnh Tường,
tỉnh Vĩnh Yên, thì có tục làm lễ trình nghề. Cứ ngày
205