Page 168 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 168

Bữa  ăn  thường  hay  cỗ  bàn  đều  dọn  trên  mâm  đặt
    trên  giường,  người ăn ngồi chung quanh  mâm.  Chỉ  mỗi
    người có  một cái bát  và  một đôi  đũa,  thỉnh  thoảng  một
    cái  chén  rượu  là  đồ  riêng,  còn  các  thức  ăn  thì  đều  đế
    chung ở trên mâm cả.
       Khi ăn thì chủ nhà phải mòi khách,  ngưòi nhỏ, ngưòi
    dưới phải  mòi người lốn,  người trên.  Các nhà  giàu sang
    thì  đàn  ông  đàn  bà  thường  ngồi  ăn  riêng.  Còn  cỗ  bàn
    đình  đám thì chỉ  đàn ông được  dự, bởi vì  đàn bà  không
    có quyền tham  dự việc làng.
       Ngày  nay  ở  các  nơi  thành  thị  thì  cách  àn  uống  đã
    chịu  ít  nhiều  ảnh  hưởng  của  tây  phương.  Ngoài  sự  ăn
    uô"ng  hàng  ngày vẫn  dùng  những  món  ăn  đặc biệt  của
    ta,  thì  những .khi có  tiệc tùng người  ta  thường dọn tiệc
    tây ở nhà hay ở khách sạn để thết đãi khách.
      An  trầu  -  Người  nưóc  ta  có  thói  ăn  trầu,  nhai  một
    miếng cau tươi hay khô với một miếng lá trầu quyệt vôi,
    phụ  thêm  một  miếng  vỏ  cây  chát  hay  miếng  hột  mây,
    hột  móc.  An  trầu  có  vị  cay  thơm,  trừ  được  mùi  xú  uế
    trong  mồm,  chặt  được  chân  răng,  lại  làm  cho  môi  đỏ
    tươi, đàn bà lấy thê làm đẹp.
       Trầu  cau  lại  là  vật  đầu  các  sự  lễ  nghĩa  và  giao  du.
    Phàm  việc  tê  tự,  việc  tang  ma,  việc  cưới  xin,  việc  vui
    mừng,  việc  gì  cũng  lấy  miếng  trầu  làm  trọng.  Tế  tự
    thường  dùng cả  buồng  cau  để  lễ;  tang  ma  thường  đem
    trầu  mà  biếu  tất  cả  những  người  đi  đưa  và  người  đi
    xem; cưới xin, nhà gái thường thách nhà trai mấy nghìn
    quả  cau  và  lá  trầu  để  chia  cho  thân  thích  bằng  hữu.
    Khách đến chơi nhà, người ta phải đem trầu cau ra thết
    đãi.  Đến  nhà người tôn  trưởng hay vào cửa  quan,  cũng


    170
   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173