Page 166 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 166
Việt, hội Dục anh ỏ Nam Việt. Năm 1929 nhà nước đặt
sở "Xã hội cứu tế") do Chính phủ và tư nhân hỢp tác để
cứu giúp quần chúng nghèo khổ và tật bệnh, song sự
nghiệp của sở ấy đương còn ở thòi kỳ phôi thai.
V. - PHONG TỤC
Ản uống - Từ xưa người nước ta vẫn sinh hoạt bằng
nghề cày cấy và nghề chài lưới, cho nên hai thứ đồ ăn
chủ yếu của ta là gạo và cá. Gạo tẻ dùng để nấu cơm là
món ăn chính hàng ngày, và xay ra bột để làm bún và
các thứ bánh tẻ‘^\ Gạo nếp thì dùng để nấu xôi, đóng
sẵn, làm các thứ bánh chưng, bánh tét, bánh tày, và xay
ra bột để làm rất nhiều bánh mặn hay ngọt.
Cá sông và cá đồng cùng tôm tép, ở sông ngòi ao
ruộng nào cũng có, là thứ đồ ăn thường của dân ta, nhất
là dân nhà quê. Cá thì thường kho, rán, nấu canh, hấp,
nưống, thỉnh thoảng làm chả; tôm, tép, cua thì thường
rang hoặc nấu canh. Cá, tôm, cua mực ở biển thì người
ta chỉ được ăn tươi ở những miền lân cận bờ biển, còn
các miền ở xa thì chỉ ăn cá, tôm, mực khô, cùng mắm*^'
với ruốc*^^ mà thôi. Cá biển còn dùng làm nước mắm là
thứ gia vị thông dụng nhất ở nước ta, nếu không có nước
mắm để kho nấu và chấm thì đồ ăn không còn có "màu
mè" gì nữa.
Ngoài hai thứ đồ ăn chủ yếu kể trên, ta còn ăn nhiều
thứ rau đậu trồng ở vườn hay mọc tự nhiên ở đồng (rau
Bánh tẻ như: bánh lá, bánh nậm, bánh đúc, bánh tráng.
® Mắm nêm, mắm mực, mắm mòi, mắm thu, mắm vảnh, mắm ruột.
Cũng gọi là mắm tôm.
168