Page 138 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 138

mà  mở  mang  bò  cõi  từ  Quảng  Bình  cho  đến  Hà  Tiên.
     Cũng vì tinh thần quốc gia mà khi nước ta bị quân Pháp
     chinh  phục,  tuy  triều  đình  đã  nhường  đất  và  chịu  bảo
     hộ  rồi,  mà  nhân  dân  vẫn  còn  phản  kháng.  Ngày  nay
     trong  nước  ta  chia  ra  ba  xứ  Trung  Việt,  Bắc  Việt  và
     Nam  Việt  có  chính  thể  khác  nhau,  nhưng  ở  trong  tư
     tưởng cũng  như ở trên  sự  thực,  người ba  xứ  vẫn  có  cái
     quan niệm cùng một quốc gia.


                         Quân chủ chính thể

        Đứng  đầu  quốc  gia  xưa  là  vua,  hay  quốc  vương,  hay
     hoàng  đế.  Theo  nguyên  lý của  thuyết  quân  chủ thì  vua
     là  thiên  tử,  là  người  thay  mặt  cho  tròi  để  trị  dân,  cho
     nên  vua  chỉ  phải  theo  mệnh  trời,  còn  bao  nhiêu  nhân
     vật  quỉ  thần  ở  trong  nước  đều  ở  dưới  quyền  vua  hết.
     Cũng như gia trưởng ở trong nhà đối với con cái,  vua có
     quyền  tuyệt  đổi  đối  với  thần  dân.  Vua  là  cha  mẹ  của
     dân,  cho nên phàm tài sản và sinh mệnh  của  dân,  cũng
     là  của vua hết.  Theo nguyên  lý ấy bao nhiêu  đất  ruộng
     trong nước đều là của vua, mà vua có quyền sinh sát đốĩ
     với hết thảy mọi người trong nưóc.  Vua là vị  pháp  quan
     tốì  thượng,  mà  các  quan  lại  là  người  thay  mặt.  Vua  là
     chủ tể ở trong nước, cũng như gia trưỏng là người chủ tể
     ỏ trong gia  đình.  Gia  trưởng phải  tế tổ tiên  ỏ  từ  đường
     thì  vua  cũng phải  tế tô  tiên ỏ tôn  miếu,  và  tế vị  tổ cao
     hơn cả là tròi ở đàn Nam Giao.
        Vua  là  thiên  tử  cho  nên  thân  thể  của  vua  là  thần
     thánh  bất  khả  xâm  phạm.  Pháp  luật  đốì  vói  những  kẻ
     phản  thần  rất  là  ghê  gốm.  Xâm  phạm  đến  mình  vua,


     140
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143