Page 127 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 127

mõ làng là vi tiện) đi khắp làng để đánh mõ mòi làng ra
      họp  ở  đình.  Người  mõ  làng  được  ít  sào  ruộng  công,  và
      đến  mùa gặt thì những nhà giàu có trong làng cho anh
      ta một vài bó lúa.
         Về  việc  tuần  phòng  trong  làng  thì  có  những  người
      tuần đinh do người khán thủ đứng đầu.  Các tuần phiên
      phải canh ban  đêm ở các  điếm  canh;  đến  ngày  mùa  thì
      họ  phải  đi  tuần  ở  đồng  để  giữ  gìn  mùa  màng  cho  dân
      làng.  Mỗi  mùa  các  chủ  ruộng  mỗi  người  phải  cho  đội
      tuần phiên ít nhiều bó lúa, gọi là sưong túc.
         Mỗi  xã  thôn  phải  tự  lo  việc  trị  an  lấy,  cho  nên  sự
      phòng  ngự  trong  làng  phải  tổ chức  rất  nghiêm  cẩn.  0
      hai  đầu  làng cùng ở  những chỗ ngã ba  ngã  tư  đều  phải
      đặt  điếm  canh.  Nhiều  làng  trồng  luỹ  tre  rất  cao  rào
      chung quanh, hai đầu làng làm cửa cổng rất chắc có gác
      canh cứ tốỉ lại thì đóng chặt.
         Có  khi  nhiều  làng  giao kết với  nhau  gọi  là  giao  hiếu
      để  giữ  gìn  bảo  hộ  lẫn  nhau,  khi  làng  này  có  kẻ  cưóp
      quấy  phá  thì  làng  kia  phải  tiếp cứu.  Cuộc  giao  hiếu  ấy
      thường là  do làng mới lập  còn ít người  không đủ sức  tự
      vệ  nên  phải  kết  hỢp  vói  làng  lớn  để  nhò  cậy  trong  khi
      nguy cấp.  Cũng có  khi hai làng đồng thòi  do một người
      hay  do  hai  anh  em  một  nhà  đứng  lập,  rồi  liên  lạc  với
      nhau để giữ thân tình cho nên người ta thường thấy các
      làng  giao  hiếu  cùng  thờ  một  vị  thần,  hay  là  thờ  hai  vị
      thần  anh  em.  Khi  làng  này  tế  thần  thì  làng  kia  phải
      rưóc thần hoặc phái đại biểu sang dự lễ.
         Thường mỗi năm các làng ấy có một kỳ hội tế, cứ luân
      phiên mỗi làng phải đứng làm chủ một năm. Gặp những


                                                                  129
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132