Page 62 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 62
của người tù không hề vơi cạn đi, trái lại càng "nồng" đượm
thêm để chan hoà vối cảnh vật thiên nhiên rộng lốn, ấm áp hơn
trong buổi bình minh rực rỡ ánh hồng*
Qua hình ảnh, chi tiết, ngôn ngữ thơ của Bác, người đọc chợt
nhận tháy một điều thật kỳ lạ. Dù nói về cảnh chuyển lao đầy gian
khổ mà trong bài thơ không hề có lấy hình ảnh một người tù.
NguỢc lại trưốc mát ta vẫn lồng lộng hình ảnh một thi nhân đang
ung dung cất bước. Khó khăn nghiệt ngã là thế mà trái tim Người
vẫn như ngọn lửa, vẫn nồng nàn thi hứng và niềm tin. Đúng như
Hoài Thanh đã nhận xét: "Sâìn dậy từ ìnờ sáng đã bị chúng nó
giải đi, ấy thế mà thái độ của Bác trong lúc đi vẫn bình tĩnh, rất
ung dung, rất lạc quan nữa... Bác vẫn tìm thấy inột nguồn cảm
hửng lớn, khiến cho cảnh bỉnh ìĩdnh trong một ngày bỗng có cái
khí thế của cảnh bình minh chx) một thời đại". Thơ tả cảnh, thiên
« 41
nhiên của Bác vừa có ý nghĩa hiện thực, vừa có ý nghĩa tượng
truing, vừa chan chứa chất tình, vừa chói ngời chất thép.
Ở câu cuối bài thtí tác giả dùng chữ "hành nhân'' rất thích
hợp, vì khung cảnh đi đưòng ở đây đã đầy chât thơ rồi. Chữ
"hành nhân" này đi sóng đôi vối chừ "chinh nhăn" ỏ câu đầu tạo
nên một ý thơ cân đối hài hoà.
Kết bài:
Giải đi sớm là một bài thơ có nội dung và nghệ thuật đặc
sắc, mang đậm dấu ấn phong cách thơ của Bác. Bài thơ có hơi
thơ khoe, có nhiều yếu iữ thể hiện sự chuyển đổi đột ngột mãnh
liệt của đất trời từ đêm sang ngày, từ bóng tối đến ánh sáng, từ
lạnh giá đến ấm áp, từ gian khố đến niềm vui. Phải chăng đó
cũng là biểu tượng của con đường cách mạng Việt Nam đầy gian
khổ nhưng tất thắng?
61