Page 67 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 67
giản dị mà vô cùng hàm súc như nhà phê bình Đặng Thái Mai
đã viêt: "Đằng sau bức tranh phong cảnh, đằng sau những tầng
lóp mây núi chập chừng, đằng sau dòng nước sông trong dưới
chân núi Tây Phong, ấn tượng không bao giờ phai nhạt trong
tâm hơn độc giả chính là tấm lòng vừa trong trắng sâu sắc, vừa
cao cả của con người”.
4. Tảm sự của Bảc nhớ Cách mangy nhớ Tô quốc, đẳtig
bào, đồng chí day dứt khôn nguôi
Như vậy, thiên nhiên ỏ đây đã góp phần bộc lộ tình cảm sâu
kín của con ngưòĩ:
"Bối hồi dạo bước Tây Phong Lĩnh,
Trông lại trời Nam nhó bạn xưá'
Giữa bức tranh hoành tráng bao la và trên đỉnh Tây Phong
kia, lồng lộng hình ảnh Bác đang khoan thai dạo bước với dáng
vẻ rất ung dung thi sĩ. Hình ảnh ây đã trỏ thành bình diện thứ
rứmt của bức tranh, chi phốỉ toàn bộ khung cảnh nưổc non sơn
thuỷ và đưa lại cho bức tranh cổ điển những nét hiện đại rất
thứ vị. Cốt cách thi sĩ ấy hàm chứa một bản lĩnh thép phi
thường của Bác "một bậc Đại Trí, Đại Dũng” luôi> luân làm chủ
hoàn cảnh, làm chủ tình huống cho dù tình huông có hiểm
mạng đang chuẩn bị bước vào một cuộc chiến đấu sổng chết vối
kẻ thù, còn phía sau bọn lính Tưởng vẫn đang rình rập theo dồi
từng bưốc: "Có ai ngờ giữa cảnh thiên nhiên hừng vĩ và trong
trẻo ấy, con người đương một mình dạo bước trên đỉnh núi kÙL
với cái phong thái rẩt tiên phong dạo cốt lại là một chiến sĩ
Cộng sẵn ‘của thời đại chứng ta đang chuấrt bi bước vào một
cuộc chiến đấu sống còn với kẻ thủ" (Hoài Thanh). Hiểu như
66