Page 57 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 57

Mở bài:






                                                     Vẻ  đẹp  đặc  sắc  trong  những  bàí  thơ  tả  cảnh thiên  nhiên




                                     của Bác là sự hài hoà giữa bút pháp tả thực  vối bút pháp tượng





                                     trưng, giữa hiện thực  và lãng mạn, giữa cổ điển và hiện đại; nổi





                                     bật hơn cả là  hình  ảnh  nhân  vật  trữ tình có cốt cách  chiến  sĩ,


                                            ■                                                                                                                                                                                                                  r                                           •                                                                    I
                                     mang tâm hồn thi sĩ.  Bài "Giai đi sớm"  là  một trong những bài





                                     như vậy.






                                                   Thân bài:







                                                   I. Hoàn cảnh sáng tác






                                                    Bài  thơ  này  được  hoàn thành  trong  khi Bác bị  giải  từ nhà




                                     lao  này  sang nhà  lao khác  vào  một buổi  sớm,  có  thể là  từ nhà





                                     lao Long An đến nhà lao Đồng Chính,  sau khi đã  đi bộ gần 200





                                     cây  số và bị  giam  hơn  60  ngày.  Hồi  ký của  Trần  Dân Tiên cho




                                     biêt cảnh  Bác  bị  giải  đi:  "Tay bị  trói giật cánh khuỷu,  cổ mang




                                     xiềng xích, có sáu người lính mang sủng giải đi.,, dầm mưa, giãi





                                     nắng,  trèo nủi qua truông.  Mỗi buổi sáng, gà gáy đầu,  ngươi ta




                                     đã giải Cụ Hồ đi.  Mỗi buổi chiều,  khi chim về tố\  người ta dừng





                                     lại ả mật dia phương nào đó, giam Cụ vào trong xó lũn trên  một




                                     đống  rạ  bân,  không  cơi  trối  cho  Cụ  ngủ.  Đau  khổ  như  vậy,





                                     nhưng Cụ vẫn vui vẻ. Cụ sung sướng được thấy phong cảnh thay




                                     đổi. Cụ vừa đi, vừa ngâm nga.  Thỉnh thoảng Cụ Hồ làm thđ*...








                                                    II. Kho I:






                                                    Câu  thứ nhất  là  một câu thơ  tả  thực về tiếng gà  gáy vang





                                     vọng  giữa  đêm  khuya,  xưâ't  hiện  trong  một  không  gian  tĩnh




                                      mịch.  Nó  đánh  dấu  thòi  điểm  lên  đường  của  người  tù  còn  rất




                                      sớm vào lúc quá  nửa  đêm,  mặt đất còn tốì tảm  raịl  mùng,  từng





                                      đợt  gió  lạnh  thổi  tối  (không  có  cán  cứ  gì  để  cho  rằng  câu  thơ





                                      được  hiểu  theo  nghĩa  tượng  trưng,  nghĩa  là  cách  mạng  mới














                                       56
   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61   62