Page 52 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 52

Đầu tường sớm sớm vầng dương mọc






                                                                        - Đầu non sớm sớm vầng dương mọc





                                                                        - Phương Đông màu trắng chuyển sang hồng"






                                                                        "Trời  hửng"  là  một bức tranh thiên nhiên  sinh  động,  dưới




                                                          ánh nắng,  đất tròi hiện lên như một "bức thảm thêu  bằng chữ





                                                          bạc  chữ vàng  trên  nền gấm  đỏ"  (Đặng Thái  Mai).  Đó  là  thiên




                                                          nhiên  được cảm  nhận bởi  một  trái tim  phơi phối lạc  quan.  Có





                                                          thể  nói  chưa  bao  giò  có  nhiều hình  ảnh bình  minh  như trong




                                                          Nhật ký trong tù,  cảnh nào cũng rực rõ tràn ngập ánh sáng và





                                                           sửc sống,  được diễn tả bằng một ngòi bút khoáng đạt hào hùng





                                                           và mãnh liệt. Giữa đêm đen của ngục tôi, Bác Hồ đã cảm nhận




                                                           được ánh sáng bình minh bừng lên phía chân trời:






                                                                         "Trong ngụagiờ đây còn tối mịt,






                                                                        Ảnh hổng trước mặt đã bừng soi"





                                                                         Đó là cảnh bình minh của đất trời nhưng cũng là biểu tượng





                                                           bình minh của thời đại. Bài thơ cho thấy Bác Hồ thực sự có một




                                                           tâm hồn nghệ sĩ rất nhạy cảm với cái  đẹp của thiên  nhiên,  và





                                                           tâm  hồn Người đang mở ra với thiên nhiên.  Sự tài hoa  tinh  té




                                                           của  Người  đã sáng tạo ra  những câu thd vừa giản  dị vừa  tràn





                                                           ngập cảnh sác thiên nhiên như vậy.





                                                                         3. Thiên nhiên là người bạn tâm tình của thi nhân






                                                                         a.                    Trong thơ Bác,  con người gắn bó hài hoà vối thiên nhiên,





                                                           là tri  âm tri kỷ của  nhau. Trảng đối vối Bác như người bạn đỗ




                                                           đành, cả đến những cánh hoa hồng kia nữa cũng như thấu hiểu





                                                           tấm lòng nhà thơ nên nhò làn hương bay vào nhà giam  để chia




                                                           sẻ nỗi niềm với tri âm bằng một mối cảm thổng sâu sác đến k>





                                                           lạ (Vãn cảnh).
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57