Page 154 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 154
Người thiếu nữ này là nét đỉnh cao của cảnh quan, là trung
tâm của bức tranh. Hình ảnh *ít nhiều thiếu nữ' hiện ra trong
một tư thế rất giàu ý nghĩa suy tưỏng. Hình ảnh thơ gợi lên một
nôi buồn xa vắng cô đơn, một nỗi nhố thương ngơ ngác của
những chàng trai, cô gái ỏ tuổi yêu đương, giàu mơ mộng, khát
khao giao cảm về hạnh phúc nên dễ ngẩn ngơ buồn khi mùa
thu dột ngột hiện về. Hình ảnh thơ chứa đầy tâm trạng, bao
nhiêu cảnh thu, nỗi buồn thu ỏ hoa, ở lá, ỏ sương, ỏ gió, ở khí
tròi, vầng trăng, bến đò... như dồn nén lại và hiện ra ở tâm
hồn cô gái. Và đấy cũng là tâm hồn của thi nhân. Theo Xuân
Diệu, "Cái tinh thu nặng lắm, không riêng cho một người mà
với cả nhiều người".
Hình ảnh thơ của Xuân Diệu cũng đã mở ra một khoảng
không gian xa vời vợi tạo nên một cái gì bâng khuâng man mác
cho tâm hồn người đọc khi mùa thu đột ngột tới.
Bài thơ có nhiều câu chấm lửng, buồng lửng. Những chấm
lửng ấy có tác dụng gợi nên biết bao vang vọng, toả lan từ một
nỗi buồn cô đơn xa vắng, mơ hồ của con người đang suy tư. Điểu
này như Ma-lác-mê đã nhận xét "Sáng tạo sự im lặng hàm xức
trong một bài thơ củng hay như cấu tạo một câu thơ".
K ết bài:
Tóm lại, Đây mùa thu tới là một bức tranh phong cảnh vừa
đa dạng về đường nét, vừa phong phú về màu sắc. Tất cầ đều
gdi lên một cái gì lạnh giá, cô đơn, chia lìa, mơ hồ, ngẩn ngơ,
buồn vắng, phôi pha. Phải là cái "Tôi" yêu đòi, ham sống, đặc
biệt nhạy cảm mơi có thể nhận ra được những biến thái tinh vi
như vậy của tạo vật và lòng ngưòi. Đây chính là nét đặc sắc của
bài thơ này. Đằng sau bức tranh nên thơ ây, ẩn chứa tâm trạng
buồn mất nước, buồn thế hệ của cả một tầng lớp thanh niên tiểu
tư sản yêu đòi, đau đời mà không cứu được đời thời bấy giờ.
155