Page 155 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 155

Bình  giảng  đoạn  thơ  cuối  cùng  trong  bài  " V ộ i





                                    v à n g '  của Xuân Diệu.







                                                  ĐE NAY CAN:






                                                     1.  Nhà  phê bình  Hoài Thanh  đã  nhận xét:  "Xuăn Diệu  là





                                    nhà  thơ  say  đắm  tình  yêu,  say  đắm  cảnh  trời,  sông  vội  vàng,





                                    Rống  cuống  quýt,  muốn  tận  hưởng  cuộc  đời  ngắn  ngủi  của






                                    mình".  Nét đặc sắc ấy của  hồn thơ Xuân Diệu dường như được





                                    kết  tinh  ỏ  bài  thơ  "Vội  vàng".  Bài  thơ  viết  theo  lối  trữ  tình -





                                     chính,  luận.  Tác  giả  lập  luận:  Cuộc  đòi  ngắn ngủi và  "tuổi  trẻ





                                     không hai  lần  thắm lại".  Vậy chỉ còn một cách là hãy  sống hết





                                     mình cho cuộc sống như ”địa đàng" trên trần thê này.







                                                   2. Xuân Diệu là thi sĩ có  cặp  mắt nhìn  đời rất "xanh  non".





                                     Qua cặp mắt ấy, thế giổi bình thường quen thuộc quanh ta bỗng





                                     trở nên mới lạ, đầy hấp dẫn.






                                                    3. Làm nối rõ được quan điểm thẩm mỹ mới của Xuân Diệu:





                                     Chuẩn mực của cái  đẹp  tuyệt vời  nởi trần  gian này  là  sự sông





                                     của con người giữa tuổi trẻ và tình yêu.







                                                    4-  Chủ đề của bài thơ được  kết tinh ở  đoạn thơ bình giảng.





                                     Bằng từ ngữ, hình ảnh, cách cảm, cách nghĩ độc đáo, Xuân Diệu





                                      đã biến thiên nhiên và cuộc sống quanh mình thành người tình





                                      mà  thi  sĩ  là  tình  nhân  đắm  say;  thành  một  bữa  tiệc  đầy  của





                                      ngon  vật  lạ  mà  nhà  thơ  là  một  thực  khánh  đang  trong  trạng





                                      thái khát thèm  đên cháy lòng.  Hiểu như vậy,  ta  thấy  đoạn thơ





                                      nói  riêng  và  bài  "vội  vàng"  nói  chung  xứng  đáng  là  một  trong






                                      những bài thơ hay nhất của Xuân Diệu và thơ ca lãng mạn.















                                       156
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160