Page 202 - Vấn Đề Bảo Vệ Quyền Sở Hửu Trí Tuệ
P. 202

202               VẤN ĐỀ BẢO VỆ QUYỀN SỞ HỮU TRÍ TUỆ ... THƯƠNG MẠI



                             Ngoại trừ Luật Kiểu dáng công nghiệp, chắc hẳn không có một phạm
                        trù nào trong Luật Sở hữu trí tuệ lại tồn tại nhiều khái niệm khác nhau về
                        bảo hộ như trong lĩnh vực chỉ dẫn địa lý. Thuật ngữ “chỉ dẫn địa lý” có thể
                        là cách thể hiện hay nhất, nó tương đối mới mẻ và chỉ xuất hiện gần đây
                        trong các cuộc đàm phán quốc tế.

                             Công ước Paris về bảo hộ Quyền Sở hữu công nghiệp không đưa ra
                        khái niệm chỉ dẫn địa lý. Khoản (2) Điều 1 xác định chỉ dẫn nguồn gốc và
                        tên gọi xuất xứ hàng hóa là đối tượng của sở hữu công nghiệp. Đây là
                        thuật ngữ  được áp dụng  đã lâu và vẫn  được sử dụng chính thức trong
                        nhiều công ước, hiệp định do WIPO quản lý. Theo thuật ngữ này, người ta
                        phân biệt giữa chỉ dẫn nguồn gốc và tên gọi xuất xứ hàng hóa như sau:
                        “Chỉ dẫn nguồn gốc” là bất kỳ sự diễn đạt hoặc ký hiệu được sử dụng để
                        chỉ ra nguồn gốc của một sản phẩm hoặc một dịch vụ từ một nước, một
                        vùng hay một địa điểm cụ thể. Trong khi đó “Tên gọi xuất xứ hàng hóa”
                        là tên địa lý của một nước, một vùng hay một địa điểm cụ thể xác định một
                        sản phẩm có nguồn gốc chính tại nơi có điều kiện địa lý độc đáo và cần
                        thiết để tạo ra đặc điểm chất lượng của sản phẩm, bao gồm các yếu tố
                        thiên nhiên và con người.

                             Sự khác biệt giữa chỉ dẫn nguồn gốc và tên gọi xuất xứ hàng hóa là rất
                        quan trọng.
                             - Việc sử dụng một tên gọi xuất xứ hàng hóa đòi hỏi có sự liên hệ về
                        mặt chất lượng giữa sản phẩm và nơi sản xuất ra nó. Sự liên hệ về mặt
                        chất lượng này bao gồm những đặc điểm của sản phẩm mà chỉ có được do
                        nguồn gốc địa lý của sản phẩm, chẳng hạn như khí hậu, đất đai hoặc các
                        phương pháp sản xuất truyền thống.

                             -  Việc sử dụng chỉ dẫn nguồn gốc cho một sản phẩm đơn thuần tùy
                        thuộc vào điều kiện là sản phẩm này có nguồn gốc từ địa danh mà chỉ dẫn
                        nguồn gốc đã nêu.
                             - Tên gọi xuất xứ hàng hóa có thể hiểu là một dạng đặc biệt của Chỉ
                        dẫn nguồn gốc. Theo như thuật ngữ truyền thống, thuật ngữ “Chỉ dẫn
                        nguồn gốc” bao gồm tất cả tên gọi xuất xứ hàng hóa, nhưng khi sử dụng
                        chung, nó trở thành những chỉ dẫn xuất xứ chứ không được coi là tên gọi
                        xuất xứ hàng hóa.
   197   198   199   200   201   202   203   204   205   206   207