Page 68 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 68

Họ đi men dần từng chợ xuống phía nam. Một ngày kia, đến Long Châu.

                    Gánh bán thuốc ghé lại hai hôm ở chợ Long Châu. Thụ đã toan đi. Nhƣng nghĩ thế nào,
               quyến luyến chƣa nỡ rời. Nhờ anh em ấy mà Thụ về đƣợc đây, mà có lẽ đã đƣợc thoát chết nữa.

               Cứ nghĩ bang khuâng, Thụ lại theo anh em xuống tận chợ Ải Khẩu, ở thêm vài ngày.
                    Rồi một hôm. Thụ nói:

                    - Các anh ơi! Tôi vừa gặp ngƣời ở quê tôi ra chợ. Ngƣời nhà nhắn tôi phải về Hạ Đống ngay,
               các anh ạ.

                    Cả hai ngƣời đều tiếc Thụ.

                    Chắc rồi gánh thuốc ấy cũng chẳng đủ tiền đút quan Tàu, quan Tây hai bên cửa ải để xin
               đƣợc giấy vào Lạng Sơn. Những ngƣời bán thuốc rong lại lƣu lạc đâu, không biết.


                                                                *

                                                            *          *


                    Thụ đã bƣớc vào tận trong nhà, Bùi nhác nhìn, nhƣng tƣởng ngƣời bán củi đến lấy tiền. Đến

               lúc trông lại, mới ngờ ngợ nhận ra.
                    - Thụ phải không, giời ơi! Hùng ra đây, nhắc luôn...

                    Rồi Bùi kể luôn, vẫn hấp tấp thế:

                    - Chi ốm suýt chết vẫn nằm nhà đằng kia kia.
                    Thụ nhảo vội đến đấy.

                    Trong lúc Thụ phải bó buộc giang hồ đi bán thuốc kiếm ăn thì Chi đã lần mò về tới đƣợc
               Long Châu.

                    Tại sao mà về đƣợc! Chi cũng không biết. Chi chỉ nhớ mờ mờ là anh em vẫn xin ăn mà lần
               đi. Có anh ốm chết. Chi càng ốm, nhƣng không chết và anh em không nỡ bỏ, nhiều hôm Chi

               không lạch đi đƣợc, đã phải cáng theo. Ngƣời ốm cáng ngƣời ốm, thƣơng tâm quá. Mò về đến

               Long Châu thì Chi chỉ còn đủ sức ngã vào nhà Tân - một đồng bào Việt Nam cũng làm thợ may
               ở Long Châu. Chi ốm mấy tháng không dậy, rụng hết tóc.

                    Trông thấy Thụ, Chi mừng quá, ngƣớc đầu, loá nƣớc mắt:
                    - Tao tƣởng nó bắn mày chết ở ruộng khoai rồi, Thụ ơi!

                    Thụ nghẹn ngào cƣời:
                    - Chết thế nào đƣợc!
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73