Page 152 - Bệnh Trầm Cẩm
P. 152
1^1 Tủ sách Y HỌC PHỔ THÔNG
2. Nếu không nhắm mục tiêu giác ngộ thì sự tập
thiền Vipassana sẽ tuơng đối dễ dàng nhu học đánh máy,
học đàn. Có điều gì khó khi chí cần ngồi xuống rồi đặt
sự chứ ỹ vào hơi thớ cúa mình, khi sự chú ỹ đi nơi kliác
thì nhận ra và đem nó về lại nơi hơi thớ. Có một điều cần
được làm rõ - vì dây là lỹ do nhiều người chán nản và
bó tập: khi ngồi thiền cứ bị suy nghĩ vấn vơ. Cái trí con
người được tạo ra để suy nghĩ và nó suy nghĩ liên tục. Có
khi ta nhận ra sự suy nghĩ có khi không nhận ra. Do đó,
không nên bức xúc khi thấy mình suy nghĩ nhiều quá.
Nhiệm vụ chính là tập tính thức đê nhận ra mình
đang suy nghĩ và đem sự chú y về lại nơi đề mục chính
cúa giờ tập thiền đó là hơi thớ. Chính sự liên tục suy nghĩ
và nhận biết đó tạo nên sự cám nhận cái tâm và sự sinh
diệt cúa các ỹ nghi. Nếu ví dụ có một người ngồi xuống
là không còn y nghĩ nào nữa, thì cảm nhận sinh diệt sẽ
không phát sinh. Tương tự như một người rất tốt nhưng
kỈTÔng bao giò vay nợ và trá nợ, thì không có tài khoản
tốt được.
Nhiều người nghĩ rằng tập thiền quá khó vì họ có
cái tâm mong cầu quá lớn, chờ mong một kết quả gì dó sẽ
xảy ra ngay bỉi đắp cho thời gian bó ra. Trong lúc thiền
là một quá trinh tập luyện đế xóa bò cái tâm mong cầu
(một hình thức cúa tham ái). Không mong cầu, chi kiên
trì tập luyện đều đặn thì kết quả sẽ đến, ngoài mọi sự
mong chờ. Điều duy nhất cần là một động cơ thật mạnh.