Page 247 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 247
chúng ta sẽ thận trọng đối với việc trông chờ chính phủ can thiệp cho sự phát triển. Ví
dụ, chúng ta sẽ không muốn đề nghị những chính sách công nghiệp hỗ trợ một số
ngành công nghiệp đang lên, vì chính phủ có thể tham nhũng khi họ quyết định những
ngành nào là ngành đang lên. Phương pháp tốt nhất là xóa bỏ quyền quyết định của
chính phủ đối với hộ gia đình và kinh doanh càng nhiều càng tốt và tạo ra những quy
chế cứng và chặt trong cuộc chơi cho các hoạt động của chính phủ. Đã quá lâu chúng
ta tảng lờ tham nhũng trong việc tìm kiếm tăng trưởng.
Chuyển đoạn: Phân biệt đối xử tại Palanpur
Palanpur là một làng nhỏ ở bang Uttar Pradesh phía Bắc Ấn Độ. Có một điều lạ là
ngôi làng này được các nhà kinh tế học phát triển nghiên cứu trong một số giai đoạn
khác nhau suốt năm thập kỷ qua: giai đoạn 1957-1958; 1962-1963, 1974-1975, 1983-
1984 và 1993. Năm 1998, Peter Lanjouw và Nicolas Stern đã xuất bản một cuốn sách
tập hợp những nghiên cứu về Palanpur trong năm thập kỷ này. Những mô tả sau đây
về cuộc sống ở đó dựa trên chương thứ nhất, do Jean Drèze và Naresh Sharma viết,
phác họa những đặc điểm vẫn còn tồn tại và hầu như không thay đổi trong giai đoạn
này.
Giữa năm 1993, Palanpur có dân số là 1.133 người. Palanpur là một làng nghèo. Năm
1993 cứ 1000 đứa trẻ được sinh ra thì có 160 chết trước khi tròn một tuổi. Chỉ có 37%
nam giới và 9% nữ giới biết đọc, biết viết.
Tỷ lệ nam-nữ là 117/100 cho thấy sự phân biệt đối xử có hệ thống đối với việc chăm
sóc sức khoẻ cho phụ nữ. Các học giả đã chứng kiến rằng “một số trường hợp các bé
gái bị bỏ đói và chết trong những hoàn cảnh mà đối với các bé trai, người ta chắc chắn
sẽ đối xử tốt hơn”. Tầng lớp thượng lưu ở Thakurs, Palanpur thường kết hôn ở tuổi vị
thành niên, cấm phụ nữ đã kết hôn xuất hiện trước công chúng, cấm phụ nữ làm việc
ngoài nhà, và trong một số trường hợp cực đoan có thể giết các em bé gái và thiêu
sống quả phụ trên giàn thiêu người chồng quá cố.
Một nhóm người khác ở Palanpur cũng phải chịu phân biệt đối xử đó là tầng lớp thấp
kém Jatabs. Tất cả họ sống trong những khu “ổ chuột” rìa làng. Những người Jatabs
hầu như không có đất đai và chủ yếu làm công nhật hoặc làm trên những mảnh đất
nhỏ bé của chính họ. Chỉ có 12% đàn ông Jatabs được đi học và không một phụ nữ
Jatabs nào biết chữ. Giáo viên ở Palanpur là một người Thakurs, ông ta từ chối tiếp
xúc với học sinh người Jatabs. Những người quản lý quỹ tín dụng địa phương thường
247