Page 204 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 204

Chiến tranh
               Tỷ trọng xuất nhập khẩu sụt giảm chỉ là một trong nhiều cú sốc có thể hủy hoại một

               nền kinh tế đang phát triển. Một cú sốc nữa nằm ngoài tầm kiểm soát của những nhà
               hoạch định chính sách là chiến tranh. Chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy chiến tranh

               không thúc đẩy tăng trưởng. Chẳng ai muốn xây dựng một nhà máy mới nếu biết rằng

               bom đạn rồi sẽ phá hủy nó.
               Như vậy là chiến tranh chẳng tạo điều kiện thuận lợi nào cho nền kinh tế, và thực tế
               đã chứng minh sự thật hiển nhiên này. Một đất nước trong chiến tranh, dù là ngoại

               hay nội chiến, có mức tăng trưởng đầu người trung bình là -1%/năm. Những nền kinh

               tế đang được hưởng hòa bình có mức tăng trưởng trung bình là 1,8%/năm. Ví dụ, nền
               kinh tế của Bangladesh bị thu hẹp 22% trong và sau chiến tranh giành độc lập năm

               1971. Thu nhập trên đầu người của Ethiopia giảm 27% trong cuộc nội chiến từ năm
               1974 đến 1992. Thu nhập đầu người của Sudan giảm 26% trong cuộc nội chiến thứ

               nhất giữa người Hồi giáo miền Bắc và người Thiên Chúa giáo miền Nam (1963
               1973); sau đó thu nhập lại giảm tiếp 23% khi chiến tranh nổ ra từ 1984 đến nay.

               Chúng ta có thể thấy là tất cả những nước chịu hậu quả nặng nề của chiến tranh đều là
               những nước vốn nghèo từ trước.

               Những tính toán trên có thể vẫn chưa tính được hết tác động của chiến tranh lên một
               nền kinh tế vì chiến tranh không chỉ phá hủy nền kinh tế mà còn phá hủy luôn cơ quan

               thống kê cho ta biết mức tăng trưởng. Sudan ngừng báo cáo GDP từ năm 1991 và
               cuộc nội chiến của nước này còn tiếp tục đến tận bây giờ. Afganistan, Liberia, và

               Somali đều ngừng báo cáo GDP khi những nước này lâm vào cuộc nội chiến. Những
               bằng chứng nói chung đều cho thấy nền kinh tế những nước này đang chìm trong suy

               thoái. Như vậy là chúng ta thiếu dữ liệu về những cuộc khủng hoảng tồi tệ nhất trong
               chiến tranh.

               Nội chiến triền miên giải thích sự kém phát triển của một số nước. Colombia có một
               đội ngũ dân sự rất chuyên nghiệp và quản lý kinh tế xuất sắc. Tuy nhiên, lịch sử nước

               này từ khi giành độc lập đặc kín những cuộc nội chiến hoặc nổi loạn: 1839-1842,

               1851, 1859-1862, 1876, 1885, 1895, 1899-1902, 1930, 1946-1957, và 1979 cho tới
               hiện tại. Thực tế này đã được nhà văn Colombia nổi tiếng Gabriel Garcia Marquez tái
               tạo lại qua hình ảnh một nhân vật chuyên mở ra những cuộc nội chiến trong tác phẩm

               bi hài nổi tiếng ‒ Trăm năm cô đơn của ông.


                                                            204
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209