Page 159 - Truy Tìm Căn Nguyên Tăng Trường
P. 159

tích quá nhỏ để có thể thấy trên bản đồ). Vùng Đông Nam Kentucky đáng quan tâm vì
               nó cho thấy bẫy nghèo khổ có thể mang tính địa phương hơn là câu nói rập khuôn

               rằng người da trắng vùng Appalachian nghèo. Trên thực tế, mười tám trong số hai
               mươi hạt toàn người da trắng nghèo nhất ở Mỹ là ở vùng Đông Nam Kentucky. Tất cả

               những cái bẫy nghèo khổ này đều đã tồn tại khá lâu.

               Các nước khác cũng có những cái bẫy nghèo khổ được xác định theo dân tộc. Người
               bản xứ Mexico có tỷ lệ nghèo khổ là 81%, trong khi người da trắng hay người lai
               Mexico có tỷ lệ nghèo khổ là 18%. Người bản xứ Guatemala có nhiều khả năng mù

               chữ cao gấp hai lần (80% người bản xứ là mù chữ) so với những người Guatemala

               khác. Ngay cả trong số những người bản xứ cũng có sự khác biệt. Những người bản
               xứ nói tiếng Quiche ở Guatemala có thu nhập thấp hơn 22% so với những người nói

               tiếng Kekchi.
               Ở Brazil, các cư dân trong các khu favelas nghèo khổ than phiền là các chủ doanh

               nghiệp thường không muốn thuê mướn họ vì các khu này có tiếng về bạo lực. Những
               cư dân ở favelas phải sử dụng địa chỉ giả và thậm chí cả hóa đơn điện thoại giả mượn

               của bạn bè sống ở các khu vực khác để đi xin việc.
               Ở Nam Phi, người ta biết rõ là có sự chênh lệch rất lớn giữa người da trắng và người

               da đen: người da trắng có thu nhập cao hơn 9,5 lần người da đen. Sự chênh lệch lớn
               trong số các nhóm da đen ít được biết đến hơn. Trong số các lãnh địa truyền thống

               gồm toàn người da đen (một đơn vị hành chính tương tự như làng) ở bang KwaZulu-
               Natal, bao gồm nhiều nhóm dân tộc khác nhau, cách biệt giữa các lãnh địa truyền

               thống giàu nhất và nghèo nhất là 54 lần.
               Sự chênh lệch về dân tộc cũng phổ biến ở các nước khác. Tính chất dân tộc trong các

               cộng đồng kinh doanh giàu có không còn là một điều bí mật: người Do Thái ở Mỹ,
               người Libăng ở Tây Phi, người Ấn Độ ở Đông Phi, người Hoa kiều ở Đông Nam Á.

               Gần như tất cả các nước đều có một nhóm dân tộc-địa lý nổi tiếng về sự thành công.
               Chẳng hạn, ở Gambia, một nhóm dân tộc bản xứ nhỏ bé có tên là Serahule thống trị

               hoạt động kinh doanh vượt xa tỷ lệ số dân của họ và họ thường được gọi là “những

               người Do Thái Gambia.” Ở Zaire, người Kasai có vai trò áp đảo trong các công việc
               quản trị và kỹ thuật từ thời thống trị của thực dân và họ cũng được gọi là “những
               người Do Thái Zaire.”

               Và như chúng ta đã thấy, có bằng chứng cho thấy tồn tại những cái bẫy nghèo khổ ở


                                                            159
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164