Page 17 - Quốc Âm Thi Tập
P. 17
VIỆN VIỆT-HỌC
5
50.
Ðến trường đào mận ngạt chẳng thông,
Chúa cũ ưa làm chúa cúc thông.
Sầu nặng Thiếu-lăng biên đã bạc,
Hứng nhiều Bắc-hải chén chưa không.
Mai chăng bẻ, thương cành ngọc,
Trúc nhặt vun, tiếc chiéu rồng.
Vui một tấc lòng ưu ái cũ,
Ðêm ngày cuồn cuộn nước triều đông.
6
51.
Cảnh cũ non quê nhát chốc mồng,
Chiêm bao ngờ đã đến trong.
Trà tiên, nước kín, bầu in nguyệt,
Mai rụng, hoa đeo, bóng cách song.
Gió nhặt đưa qua trúc ổ,
Mây tuồn phủ rợp thư phòng.
Thức nằm nghĩ ngợi còn mường tượng,
Lá, chưa ai quét cửa thông.
7
52.
Con lều mòn mọn đẹp sao,
Trần thế chăng cho bén mỗ hào.
Khách lạ đến ngàn hoa chưa rụng,
Câu màu ngâm, dạ nguyệt càng cao.
Những màng lẩn quất vườn lan cúc,
Át ngại lanh tranh áng mận đào. [乙 Ắt]
Ngựa ngựa, xe xe la ỷ tốt,
Dập dìu là ấy chiêm bao.
8
53.
Hễ kẻ làm quan đã có duyên,
Tới lui mặc phận tự nhiên.
Thân xưa hương hoả chăng còn ước,
Chí cũ công danh đã phỉ nguyền.
QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ 17