Page 16 - Quốc Âm Thi Tập
P. 16
VIỆN VIỆT-HỌC
Thời nghèo sự biến nhiều bằng tóc,
Nhà ngặt, quan thanh lạnh nữa đèn.
Mùi thế đắng cay cùng mặn chát,
Ít nhiều đà vẻ một hai phen.
2
47.
Có thân thì cộc khá làm sao,
Lửng vửng công hư tuổi tác nào.
Người ảo hoá khoe thân ảo hoá,
Thủa chiêm bao thốt sự chiêm bao.
Rừng thiền ắt thấy nên đầm ấm.
Ðường thế nào nơi chẳng thấp cao.
Ai rằng mai hoa thanh hết tấc,
Lại chăng được phép khúc Ly tao.
3
48.
Một cày, một cuốc thú nhà quê,
Áng cúc lan chen vãi đậu kê.
Khách đến chim mừng hoa xẩy động,
Chè tiên nước kín nguyệt đeo về.
Bá-Di người rặng thanh là thú, [浪 rằng]
Nhan-tử ta xem ngặt ấy lề.
Kệ tiếng dữ lành tai quản lấp,
Cầu ai khen, mấy lệ ai chê?
4
49.
Văn này ngâm thấy mỗ thôn viên,
Thương hải hay khô thiết thạch mòn.
Chí cũ ta liều nhiều sự hóc,
Người xưa, lại chép thấy ai còn.
Nguyệt xuyên, há dễ thâu lòng trúc.
Nước chảy, âu khôn siết bóng non.
Song viết lại toan nào của tích,
Bạc mại vàng cúc để cho con. [梅 mai]
16 QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ