Page 11 - Quốc Âm Thi Tập
P. 11
VIỆN VIỆT-HỌC
Thân đà hết lụy thân nên nhẹ,
Bụt ấy là lòng, bụt há cầu.
Vui một quân thân, ơn cực nặng.
Tơ hào chưa báo hãy còn âu.
9
31.
Am quạnh thiêu hương đọc ngũ kinh,
Linh đài sạch một đường thanh.
Nhà còn thi lễ, âu chi ngặt,
Ðời phạp văn chương, uỗng mỗ danh. [枉 uổng]
Ðầu tiếc đội mòn khăn Ðỗ Phủ,
Tay còn lựa hái cúc Uyên Minh.
Chi là của, tiêu ngày tháng ?
Thơ một hai thiên, rượu một bình.
10
32.
Tưởng thân hư ảo nổi bằng hài, [ bào]
Chí cũ công danh, uốn lưỡi dao.
Viện có hoa tàn chăng quét đất,
Nước còn nguyệt hiện sá thôi chèo.
Lòng người tựa mặt, ai ai khác,
Sự thế bằng cờ, bước bước nghèo.
Không hết kể chi tay trí thuật,
Ðể đòi khi ngã, mất khi yêu.
11
33.
Náu về quê cũ bấy nhiêu xuân,
Lẳng thẳng chưa lìa lưới trần.
Ở thế những hiềm qua mỗ thế,
Có thân thì sá cộc chưng thân.
Vườn còn, thông trúc đáng năm mẫu,
Câu ước, công danh đổi một cần.
Miệt bẻ, hài gai, khăn cóc,
Thênh thang làm mỗ đứa thôn dân.
QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ 11