Page 20 - Quốc Âm Thi Tập
P. 20
VIỆN VIỆT-HỌC
Thời nằm thôn dã, miễn yên thân.
Trúc mai chẳng phụ lòng quân tử,
Viên hạc đà quen bạn dật dân.
Hái cúc, ương lan, hương bén áo,
Tìm mai, đạp nguyệt, tuyết xâm khăn.
Ðàn cầm suối, trong tai dõi,
Còn một non xanh là cố nhân.
16
61.
Già chơi dầu có của no dùng,
Chén rượu câu thơ ấy hứng nùng.
Ngủ đành hanh nằm cửa trúc,
Say lểo đểu đứng đường thông.
Làm quan thơ dại tài chăng đủ,
14
Về ở thanh nhàn hẹn đã nung .
Dăng dẳng người rằng chuông ấy thạch,
Ðóng, thời cũng có tiếng “coong coong”.
PHỤ CHÚ:
14) 烘 (hồng) nung; chữ GIẢ TÁ mượn nghĩa.
17
62.
Thân nhàn dạo khắp tày đông, [西 tây]
Ðường tới mười thu khỏi bụi hồng.
Dịp, huyện hoa còn quến khách,
Rày, biên tuyết đã nên ông.
Ðành hay thương hải đòi thời biến,
Ðà biết nhân gian mọi sự không.
Chẳng phạp giang hồ nơi vắng vẻ,
Cảnh thanh lọ ước cảnh non Bồng.
18
63.
Phú quí bao nhiêu người thế gian,
Mơ mơ bằng thủa giấc Hoè-an.
Danh thơm, một áng mây nổi,
Bạn cũ, ba thu lá tàn.
Lòng tiện soi dầu nhật nguyệt,
20 QUỐC ÂM THI TẬP TVG-PTĐ