Page 176 - Phong Tục Thờ Cúng Của Người Việt
P. 176

Tuy nhiên, các bé nữ lúc đầu vẫn chỉ có 7 vía, khi nào “có kinh” thì mới thành 9 vía -
            nghĩa  là  thời  kỳ  có  thể  thụ  thai  và  sinh  con.  Như vậy,  khi  người  phụ  nữ  hết chức
            năng sinh đẻ lại trỏ về thất khiếu.

                 Lê Quý Đôn ghi trong Vân Đài loại ngữ: “Tục nước ta sinh con được 3 ngày thì
            chỉ làm vài mâm cỗ cúng thần dưỡng bà  (Bà  Mụ). Đến  ngày thứ 7, thứ 9,  đầy  100
            ngày, đầy năm thì làm lễ cáo gia tiên, yến tiệc linh đình; rồi tân khách đem thơ văn,
            đồ chơi, quần áo đến mừng. Các lễ trăm ngày và đầy năm là trọng hơn cả”.

                 Như vậy là cúng Bà Mụ  lúc cháu được 3 ngày, cúng đầy cữ lúc 7 ngày (đối với
            con trai) và 9 ngày (đối với con gái), rồi lại cúng đầy tháng, cúng thôi nôi, cúng đầy
            năm.
                 Dân ta có  câu: “Ba tháng biết lẫy,  bảy tháng  biết bò, chín tháng  cò  rò  mà  đi”.
            Đây  cũng  chính  là  sự  tổng  kết  các  thang  bậc  lớn  lên  của  đứa  trẻ  theo  các  hoạt
            động sinh học.

                 Xin tả một lễ thôi nôi để người đọc dễ cảm nhận:

                 Trong tập quán của dân ta,  lễ thôi  nôi  còn gọi  là  lễ  thử.  Thực chất đây là  một
            tục thử trẻ, thường  có  tính  ngẫu  nhiên,  song  người  xưa  không  quan  niệm  như vậy
            mà  cho  rằng,  hành  động  này  có  giá  trị  thực  tiễn,  đoán  định  (gần  đúng)  khuynh
            hướng phát triển của trẻ trong tương lai, từ đó mà định ra phương pháp giáo dục con
            cái.

                 Buổi  lễ thôi nôi,  ngoài các lễ vật trên bàn thờ Thổ Công,  bàn thờ  gia tiên,  bàn
            cúng  Mụ,  người ta chuẩn  bị  một số thứ cần thiết như:  giấy bút,  đàn  sáo,  cung tên
            (nếu  là  bé  trai),  kim  chỉ,  dao  kéo...  (nếu  là  bé  gái)  và  một  số  thứ  đồ  chơi  khác.
            Người ta bày tất cả  các thứ đó trên  một chiếc giường  rộng  hoặc trên  sàn  nhà  lau
            sạch.

                 Chuẩn  bị cho buổi  lễ  xong  xuôi,  đứa  bé  được tắm  rửa sạch  sẽ,  mặc  quần  áo
            mới, được bố mẹ bế thực hiện các nghi lễ xong, đặt đứa bé trước những đồ vật (kể
            ở  trên).  Sau  giây  phút  ngỡ  ngàng,  háo  hức,  bé  sẽ  nhặt  lấy  một thứ  hoặc vài  thứ.
            Người ta căn cứ vào đồ vật mà bé cầm đầu tiên để xác định tương lai “tự chọn” của
            bé.

                 Mọi người trong nhà:  ông bà,  bố mẹ,  họ  hàng,  bè  bạn đứng quanh  nhìn  bé  rất
            chăm chú và thích thú  (như xem  bé  biểu diễn vậy). Ai cũng phán đoán  rằng bé sẽ
            thạo nghề  văn chương  (nếu  bé  cầm  giấy bút),  theo đường võ  (nếu  cầm  cung  nỏ),
            còn đàn sáo (có thể bé thích làm nghệ sì), thậm chí nếu bé cầm thúng mủng, đổng
            tiền thì chắc bé  sẽ  đi  nghề  buôn  bán  (thương  mại).  Có  nhiều  gia đình  căn  cứ vào
            hành  động  này trong  ngày kỷ  niệm  mà  vun trồng  hoặc  uốn  nắn  cho  sự  phát triển
            tương lai của con mình, dựa vào hành động đẩu tiên đó.

                 Khi bé đầy tuổi (lễ sinh nhật) không chỉ đánh mốc thời đoạn trong cuộc đời của
            178
   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181