Page 177 - Phong Tục Thờ Cúng Của Người Việt
P. 177

con người, mà còn là biểu hiện sự chuyển biến về cơ thể và trí não của trẻ.

           Ngành Y cũng đã xác nhận: Đây là giai đoạn của y sinh  học đối với cơ thể em
      bé. Các cơ quan trong thể xác (lục phủ  ngũ tạng) cùng với tứ chi cử động dần dần
      chính xác,  năng khiếu (mũi, tai,  mắt) dần dần cảm  nhận tinh tường,  phát triển, sức
      để  kháng  mọi  thứ tốt  hơn,  bệnh tật cũng  được  khắc  phục và  có  những  nhận thức
      dẩn dần rõ rệt.

           Thời xưa, những gia đình có ít nhiều chữ nghĩa, khi có người phụ nữ trong nhà ở
      cữ và  đã  được “mẹ  tròn  con vuông”,  người ta ghi chép  rất chính  xác ngày giờ đứa
      bé ra đời để nhờ thầy tử vi xin cho lá số để suy tư, để tính toán về tương lai của đứa
      bé.  Nếu  như lá số tốt lành thì cũng là sự vui mừng của gia đình,  nếu  lá số có điều
      xấu  thì  phải  cúng  kiếng  và  tìm  cách  giải  trừ  các  cung  số  báo  những  điều  chẳng
      lành.

           Ngày nay, nhiều cặp vợ chồng khi sinh con họ cũng đểu nhờ người biết tử vi lấy
      cho con  mình  một lá  số để xem, để  biết,  để có thể  ngăn  ngừa những điểu xấu đã
      được  báo trước. Tuy  hầu  hết những  người  xin  lá  số đều  không tin tử vi  là  bộ  môn
      khoa học, nhưng họ chỉ theo trào lưu và thực chất đây cũng chỉ là “trò chơi văn hóa”
      mà thôi.

           Ông cha ta từ xưa đã  quan  niệm  rất sâu  sắc về  giá trị con  người:  “Người ta là
      hoa của đất”,  “Một mặt người  hơn  mười  mặt của”  hoặc “Người  làm  ra của chứ của
      không  làm  ra người”...  nên  giá  trị của con  người  có ý  nghĩa nhân văn và thẩm  mỹ
      đặc biệt. Chính vì vậy,  khi  bé  mới  ra đời cha mẹ  phải “nâng  như nâng trứng,  hứng
      như hứng hoa”.

           Thời xưa,  những người sinh con muộn mằn hoặc hiếm hoi thường “bán khoán”.
      Đây là  một tục đã  có từ xưa,  nghĩa là  bán  (sinh  mệnh) cho  Phật,  để đứa bé  được
      yên  ổn,  bố  mẹ  bớt lo lắng.  Khi  đã  bán  khoán  rồi thì đứa trẻ  là  con  nuôi  của  Phật.
      Để thực hiện  bán  khoán  phải có  những  nghi  lễ  rất chi tiết và  cụ  thể: Trước hết bé
      phải được trăm  ngày tuổi (là  khoảng thời gian đủ  để sạch những uế tạp lặt vặt của
      lúc mới sinh và lúc đó người mẹ cũng đã hết tuần chay gái đẻ.

           Xưa cũng như nay, thủ tục bán khoán cũng đơn giản và nhẹ  nhàng:  Muốn bán
       khoán,  gia  đình  phải  chọn  ngày tốt,  mang  lễ  vật  lên  chùa trình  bày  nguyện  vọng
      của mình với nhà sư trụ trì ngôi chùa đó. Gia chủ  nhờ thày viết lá sớ xin bán khoán
      đứa trẻ vào một tờ  khoán  (tờ  khoán  được  hiểu  là tờ văn tự bán con  cho  Phật). Tờ
       khoán  được  làm  hai  bản  và  có  dấu  ấn  của chùa.  Nghi  lễ  được thực  hiện  nơi Tam
       bảo: cha mẹ làm lễ trước bàn thờ, bản khoán được để trên chiếc đĩa trang trọng đặt
      trên  bàn thờ,  nhà  chùa hoặc thẩy cúng đọc sớ.  Khi  nghi  lễ thực hiện xong thì  hóa
       sớ,  còn  bản  khoán  được  lưu  lại  tại  chùa  (một  bản)  và  bản  còn  lại  thì  cha  mẹ  bé
       mang vể.
           Có người xem số, lại chỉ hợp với Đức Thánh Trần (Đức Trần Hưng Đạo) thì bán

                                                                                              179
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182