Page 133 - Phong Tục Thờ Cúng Của Người Việt
P. 133

tháng khác không  lúc nào được nghỉ,  Ngọc Hoàng thương tình  ra lệnh cho nghỉ ba
   ngày trong một năm. Ba ngày đó là ba ngày Tết Nguyên đán.

        Bởi vậy đời sau trong dịp Tết Nguyên dán, người ta có tục lệ kiêng không quét
   nhà để cho chổi được nghỉ.




   3.  CÚNG ÔNG TÁO NGÀY 23 THÁNG CHẠP

        Người  Việt quan  niệm  ba vị Thần  Táo định  đoạt  phúc đức cho gia đình,  phúc
   đức  này do việc  làm  đúng  đạo  lý  của gia chủ  và  những  người trong  nhà.  Bàn thờ
   thường đặt gần bếp, cho nên còn được gọi là Vua Bếp. Hằng năm, đúng vào ngày
   23 tháng  Chạp  là  ngày Táo Quân  sẽ  lên  thiên  đình  để  báo cáo mọi  việc  lớn  nhỏ

   trong nhà của gia chủ với Thượng Đế (hay ông Trời), nên có nơi gọi ngày này là Tết
   ông Công.
        Vị Táo Quân  quanh  năm  chỉ ỏ  trong  bếp,  biết hết mọi  chuyện trong  nhà,  cho
   nên  để  Vua  Bếp  "phù  trợ"  cho  mình  được  nhiều  điều  may  mắn  trong  năm  mới,
   người ta thường làm lễ tiễn đưa ông Táo về chầu Trời rất trọng thể. Lễ vật cúng Táo
   Quân  gồm  có:  mũ  ông  Công  ba cỗ  hay ba chiếc:  hai  mũ  đàn ông và  một mũ  đàn
   bà. Mũ dành cho các ông Táo thì có hai cánh chuồn, mũ Táo bà thì không có cánh
   chuồn.  Những  mũ  này  được  trang  sức  với  các  gương  nhỏ  hình  tròn  lóng  lánh  và
   những giây kim tuyến  màu sắc sặc sỡ. Để giản tiện, cũng có khi người ta chỉ cúng
   tượng trưng một cỗ mũ ông Công (có hai cánh chuổn) lại kèm theo một chiếc áo và
   một đôi hia bằng giấy.

        Những  đồ  vàng  mã  này  (mũ,  áo,  hia và  một số vàng thoi  bằng giấy)  sẽ  được
   dốt  đi  sau  lễ  cúng  ông  Táo  vào  ngày 23 tháng  Chạp  cùng  với  bài  vị  cũ.  Sau  dó
    người ta lập bài vị mới cho Táo Công.

        Theo tục xưa,  riêng đối với những nhà có trẻ con, người ta còn cúng Táo Quân
    một con  gà  luộc  nữa.  Gà  luộc  này phải  thuộc  loại  gà  cổ  mới tập  gáy  (tức gà  mới
    lớn) để  ngụ  ý  nhờ Táo Quân  xin với  Ngọc Hoàng Thượng Đế cho đứa trẻ  sau  này
    lớn lên có nhiều nghị lực và sinh khí hiên ngang như con gà cổ vậy.

        Ngoài  ra,  để  ông  Táo  có  phương  tiện  về  chẩu  trời,  ỏ  miền  Bắc  người  ta  còn
   cúng một con cá chép còn sống thả trong chậu nước, ngụ ý "cá hóa rổng' nghĩa là
   cá sẽ biến thành  Rồng đưa ông Táo vể trời. Con cá chép này sẽ "phóng sinh" (thả
    ra ao hồ hay ra sông sau khi cúng).

        ở  miền Trung,  người ta cúng  một con  ngựa bằng giấy với yên,  cương đầy đủ.
    Còn ở miền Nam thì đơn giản hơn, chỉ cúng mũ, áo và đôi hia bằng giấy là đủ.

        Tùy theo từng  gia  cảnh,  ngoài  các  lễ  vật chính  kể  trên,  người  ta  hoặc  làm  lễ
    mặn  (với  xôi  gà,  chân  giò  luộc,  các  món  nấu  nấm,  măng...)  hay lễ  chay (với trầu
                                                                                           135
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138