Page 12 - Phát Triển Thị Trường Bán Lẻ Hàng Tiêu Dùng
P. 12
12 Phát triển thị trường bán lẻ hàng tiêu dùng ở nông thôn Việt Nam
điểm cố định (cửa hàng, kiốt) hay một địa điểm khác (bán trực tiếp)
và các dịch vụ phụ liên quan.
Những khái niệm trên đây đã xác định bán lẻ là: bán với khối
lượng nhỏ; bán trực tiếp cho người tiêu dùng; bán lẻ hàng hoá và các
dịch vụ có liên quan; người tiêu dùng mua để phục vụ cho nhu cầu
của cá nhân và hộ gia đình, không dùng để kinh doanh (bán lại);
không bao gồm tiêu dùng cho sản xuất (phân biệt giữa hàng tư liệu
tiêu dùng và tư liệu sản xuất); bán lẻ là công đoạn cuối cùng trong
khâu lưu thông để sản phẩm đến với người tiêu dùng; bán lẻ tại một
địa điểm cố định hoặc không cố định và thông qua các dịch vụ khác.
Về bản chất, bán lẻ là một trong những hoạt động kinh tế
(economic activities) của nền kinh tế và thuộc khu vực dịch vụ.
Theo danh mục phân loại ngành dịch vụ của Tổ chức Thương mại
Thế giới (WTO), ngành dịch vụ phân phối bao gồm 4 phân ngành:
đại lý; bán buôn; bán lẻ (bao gồm cả hoạt động bán hàng đa cấp);
nhượng quyền thương mại [64]. Ở Việt Nam, Nghị định số 75/CP
ngày 27/10/1993 về phân ngành kinh tế, bán lẻ thuộc ngành thương
nghiệp, sửa chữa thiết bị - phân ngành cấp 1 và thuộc khu vực dịch
vụ. Theo Quyết định số 10/2007/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính
phủ ban hành ngày 23/01/2007, bán lẻ thuộc phân ngành cấp 1 -
Bán buôn, bán lẻ, sửa chữa ô tô, xe máy và xe có động cơ khác
(nhóm G).
Danh mục CPC xác định rằng “dịch vụ chính do các nhà bán
buôn và bán lẻ thực hiện là bán lại hàng hóa kèm theo hàng loạt các
dịch vụ phụ trợ có liên quan khác như: bảo quản, lưu kho hàng hóa;
sắp xếp và phân loại đối với hàng hóa khối lượng lớn, bốc dỡ và
phân phối lại đối với hàng hóa khối lượng nhỏ; dịch vụ giao hàng;
dịch vụ bảo quản lạnh; các dịch vụ khuyến mãi do những người bán
buôn thực hiện; và các dịch vụ liên quan đến việc kinh doanh của
người bán lẻ như chế biến phục vụ cho bán hàng, dịch vụ kho hàng
và bãi đỗ xe” [64].