Page 130 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 130

cỏ những ngã ba nổi những con đường dài chạy từ các thủ đô to

             Như những mạch máu khống lồ
             Trên thân hình trải đất
              Trong đó mỗi con người là một hạt hồng cầu đỏ chói
             Có những ngã ba  là nơi gặp gỡ của  những dòng văn  minh  lớn,  đông,  tây,
         kim, cổ...

             Tất cả những ngữ ba trên con cỏ thể học biết (trong sách địa dư, trên bản đổ)
             Mai sau lớn lên con có thể đến thăm và chụp ảnh nữa  ...
             Xong rồi, con có thể quên  ...

             Nhưng con ơi, chớ quên ngã ba Đồng Lộc ”.
                                                     {Ngã ba Đồng Lộc, Huy Cận,  1971)
             Câu 1. Đoạn thơ trên là lời của ai nói với ai? Nói về điều gì?
             Câu  2.  Em  hãy  cho  biết  phép  liên  kết  nội  dung  và  liên  kết  hình  thức  của
         đoạn thơ trên?

             Câu  3.  Đoạn  thơ  trên  được  viết  theo  thể  thơ  nào?  Tác  dụng  của  nó  trong
         biểu lộ cảm xúc?
             Câu 4. Hãy chỉ  ra các phép tu từ trong đoạn thơ và cho biết giá trị của các
         phép tu từ đó?
             Câu 5. Theo em, tác giả muốn nói điều gì qua lời khuyên  "Chớ quên ngã ba
         Đồng Lộc ”?

             II. Phẩn làm văn
              Câu 1. Khi tôi cho bằng một tay và nhân vật đáp trả bằng tay còn lại, tôi chỉ
         cho một nửa và nhận một nửa.  Vì vậy, tôi sẽ cho đi bằng cả đôi tay.
              Còn bạn, bạn sẽ cho như thế nào? Hãy viết bài văn để trả lời cho câu hỏi đó.

              Câu 2. Cảm nhận của em về đoạn văn sau:
              "Rời khỏi kinh  thành,  sông Hương chếch  về hướng chỉnh  bẳc,  ôm  lấy đảo
         Cồn Hen quanh năm mơ màng trong sương khỏi,  đang xa dần thành phố đế lưu
         luyến ra đi giữa màu xanh biếc của tre trúc và của những vườn cau vùng ngoại ô
          Vĩ Dạ.  Và rồi, như sực nhớ lại một điều gì chưa kịp nói, nó đột ngột đổi dòng, rẽ
         ngoặt sang hưởng đông tây để gặp  lại  thành phố  lần  cuối ở góc  thị  trấn  Bao
          Vinh xưa cổ. Đen với Huế,  nơi đây chính là chỗ chia tay dõi xa ngoài mười dặm
         trường đình. Riêng với sông Hương,  von đang xuôi chảy giữa cảnh đổng phù sa

          130
   125   126   127   128   129   130   131   132   133   134   135