Page 134 - Ôn Luyện Thi THPT Quốc Gia Môn Văn
P. 134

- Hình ảnh sông Hương khi rời xa kinh thành Huế:

              +  Đó  là  một  vẻ  đẹp  mơ  màng  trong  sương  khói.  Đó  không  chỉ  là  cái  mơ
          màng đầy quyến rũ của cảnh  sắc  thiên nhiên  mà còn  là cái  mơ màng của dòng
          sông,  của tâm hồn trước  cuộc  chia tay đầy  lưu  luyến  giữa dòng  sông và  người
          tình xứ Huế.
              + Đó là vẻ đẹp của một người con gái đa tình mà kín đáo, mãnh liệt mà dịu
          dàng sâu sắc,  lẳng lơ nhưng rất mực chung tình.  Ra đi nhưng dòng sông ấy vẫn
          cứ “ôm  lấy”,  rồi  đột ngột quay  lại  đầy  lưu  luyến.  Chính  vì  vậy,  tác  giả đã  liên
          tưỏfng đến mối tình giữa nàng Kiều và Kim Trọng với lời thề biển cả.
              - Một cải tôi hướng nội tài hoa:
              + Dòng chảy được nhìn như một cuộc chia tay đầy lưu  luyến giữa một cặp
          tình  nhân  chung thủy với  lời  thề vang vọng.  Ket thúc  dòng chảy là sự sống  lại
          của cô gái Di-gân, của người mẹ phù sa, của vùng văn hóa xứ sở.
              +  Dòng  sông  hiện  lên  với  những  liên  tưởng,  tưởng  tượng  vừa  hướng  nội,
          vừa phóng túng lãng mạn.  Dòng sông chia tay người tình  giữa mơ màng  sương
          khói biệt ly, giữa màu xanh biếc của hi vọng, giữa vang vọng lời thề nàng Kiều -
          Kim Trọng.
              + Đoạn văn tràn đầy chất thơ với những hình ảnh nên thơ, với những phép
          tưởng tưọTig nhân hóa tài hoa. Đoạn văn có lối hành văn nhẹ nhàng, sâu lắng với
          âm hưỏng dạt dào của thơ văn xuôi.  Tác giả sử dụng nhiều phép ngắt câu nhịp
          nhàng tạo nên âm điệu miên man, như kéo dài, như vấn vương.




                                           ĐỀ 27




              I. Phần đọc hiểu
              Đọc đoạn văn sau và trả lời các câu hỏi hoặc thực hiện các yêu cầu phía dưới:
               “Nhưng bây giờ thỉ hẳn  tinh.  Hẳn  bâng khuâng như tỉnh  dậy sau một cơn
          say rất dài.  Cũng như những người say tỉnh dậy,  hẳn thấy miệng đắng,  lòng mơ
          hồ buồn. Người thì bủn rủn,  chân tay không buồn nhấc.  Hay là đỏi rượu? Nghĩ
          đến rượu, hắn hoi rùng mình. Ruột gan lại nôn nao lên một tỉ. Hắn sợ rượu cũng
          như những người ốm  thường sợ cơm.  Tiếng chim  hót ngoài kia  vui vẻ quá!  Có
          tiếng cười nói của những người đi chợ.  Anh  thuyền  chài gõ mải chèo đuổi cả.


          134
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139