Page 103 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 103

1 04 ĨJhững  TraiìỊ nguyên (iăc  hièt...

           Theo  Ông,  “đài  này  không  nền,  không  móng,  không
           dựng, không xây”, không cần phí công nện đắp,  không
           cần muôn vàn của cải tiền tài:
                     Chỉ cần lễ nghĩa tạo hướng cho mưu lược,

                     Chỉ cần đạo đức làm cơ sở để tài bồi.
               Nguyễn Trực mường tượng một mô hình xã hội ổn
           định  cần  đưỢc  kiến  tạo  bằng  lễ  nghĩa  đạo  đức  kiểu
            Nho  gia,  đồng  thời  ông cũng  nhận  thấy  trách  nhiệm
            của  những  người  “ỏ  trên”  là  phải  không  ngừng  quan
            tâm đến việc xây dựng “Xuân đài”,  bởi đây là tiêu  chí
            thẩm định cuộc cai trị của một thời đại.
                     Đẹp thay đài này biểu tượng sáng ngời,

                     Gặp phải thời suy,  người, vật tơi bời!
                     Sao nỡ đề đài xuân đồ nát.
                     Khiến đời sau oán trách chê cười.
               Cuối thời Trần vận nước suy vi:  thời nhà Hồ “chửửi
            sự phiền hà” khiến cho “đài xuân đổ nát”, dân chúng lầm
            than,  dẫn  đến  thảm  hoạ  mất  nước.  Lời  văn  ngụ ý chê
            trách, nhưng không gay gắt đến mức klũnh bạc,  chỉ đủ
            để người đọc hồi tưởng về quá khứ và ghl nhận một cuộc
            đổi thay  đã có,  đồng thời  mạch  cảm xúc  cũng chuyển
            hẳn sang cảm hứng ca ngợi triều đại -  một điều  không
            thể thiếu trong những bài văn có tính trường quy:
                     Vận trời xoay vần.

                     Đức Cao Hoàng ta: trị vì thiên hạ,
                     Gió nhân thổi khắp, cả nước thanh bình.
                     Nghiệp lớn vững mạnh,
                     Hòa khí lung linh.
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108