Page 209 - Bài Văn Mẫu
P. 209

1
         Trước tiên là việc hôn nhân, vốn là một cô gái Hà Nội có nhan sắc, lại con
      nhà giàu  nhưng gần  ba chục tuổi  cô  Hiền mới lấy chồng. Cô  không  lấy quan
      mà  cũng chẳng  hứa hẹn  gì với  đám  văn  nhân tài tử  lãng  mạn viển vông  mà
      chọn  một anh  giáo Tiểu  học đứng đắn  hiển  lành  để  kết bạn  trăm  năm. Điều
      ấy khiến cả  Hà  Nội kinh  ngạcv] con  gái thường  ham  sang,  ham  giàu, còn  cô
      Hiền lại vượt qua thói thường ấy. Sự chọn lựa này cho thấy cô  Hiền có thái độ
      nghiêm túc đối với hôn nhân, đặt trách nhiệm làm vợ,  làm mẹ lên trên hết.
         ở cái thời dân ta sống khổ cực nhưng nhà nào cũng thích có nhiều con thì
      quyết định chấm  dứt sinh đẻ vào tuổi bốn  mưđi của cô  Hiền là  hết sức đúng
      đắn. Cô nói với chồng:  Từ nay là chấm dứt chuyện sinh đẻ,  bốn mươi tuổi rồi,
      nếu ông  và  tôi sống đến  sáu  chục tuổi  thì con  út đã  hai mươi,  có  thể tự lập
      được, khỏi phải sống bám vào các anh chị.

         Cô  Hiền  không tin vào câu  Trời sinh  voi trời sinh  cỏ,  mà cô  cho  rằng con
      cái  phải được cha  mẹ  nuôi  dạy chu  đáo để  sau  này  có  thể sống tự lập.  Như
      vậy,  trách  nhiệm  quan  trọng của bậc  làm  cha mẹ  là tạo dựng  nhân  cách  và
      chuẩn bị cho con cái một tương lai tốt đẹp. Tình yêu thưđng con của cô Hiền là
      tình yêu sáng suốt của một người mẹ có tầm nhìn xa trông rộng.
         Cô  Hiền đặc biệt coi trọng vai trò  người phụ  nữ trong việc quản  lí gia đình.
      Theo cô  thì  người  vợ  không  chỉ  là  nội trợ  mà  còn  là  nội  tướng.  Cô  phê  bình
       người cháu: Mày bắt nạt vợ mày quá, không để nó tự quyết định bất cứ việc gì,
       vậy là hỏng. Người đàn bà không là nội tướng thì cái gia đình ấy cũng chẳng ra
       sao. Quan niệm về  bình đẳng nam nữ của cô xuất phát từ thiên chức của phụ
       nữ và cô  hiểu rõ vai trò quan trọng của người vợ, người mẹ trong gia đình.
         Cô Hiển quan tâm dạy dỗ con cái từ khi còn nhỏ, từ những chuyện nhỏ. Khi
       ngồi vào bàn ăn, cô thường chú ý sữa chữa cách ngồi,  cách cầm bát đũa,  cách
       múc canh,  cả cách nói chuyện trong bữa ăn. Cô  không coi những chuyện ấy là
       vặt vãnh  mà  là  văn  hoá sống,  văn  hoá con  người;  hdn  thế,  đấy  là  văn  hoá
       của người  Hà  Nội. Cô khuyên con cháu:  Chúng mày là  người Hà  Nội thì cách
       đi đứng, nói năng phải có chuẩn, không được sống tuỳ tiện, buông tuồng.

         Cách  thu  xếp  việc  nhà  và  dạy  bảo  con  cái  cũa  cô  Hiền thật  khéo  léo và
       chu  đáo.  Cô quan tâm  dạy bảo các con  phải biết tự trọng,  biết xấu hổ,  nghĩa
       là biết giữ gìn nhân cách. Đây là nền tảng Cd bản để sau này trưởng thành có
       khả năng tự lập, có đủ ý chí, nghị lực vượt mọi khó khăn, sống có  ích cho gia
       đình, xã hội.


       208
   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214