Page 213 - Bài Văn Mẫu
P. 213

ỳ
                                                                                  'V ỉ

         CÔ  Hiền than thỏ về tuổi già  hay nghĩ ngợi lan  man  mọi chuyện y hệt một
      bà  già  nhà  quê.  Cô  kể  cho  người  cháu  nghe  chuyện  gió  bão  làm  cây si cổ
      thụ  ở đền Ngọc Sơn  bật gốc đổ nghiêng, tán đè  lên  hậu cung...  Lúc đầu, cô
      nghĩ đó  là sự dời đổi,  điềm xấu,  là sự ra đi của một thời.  Nhưng cây si không
      chết mà được cứu sống, sau một tháng nó lại trổ ra lá non. Từ chuyện ấy, cô
      Hiền suy ngẫm;  Thiên địa  tuần hoàn,  cái vào ra của tạo  vật không thể lường
      trước được.
         Sự  khác  biệt  giữa  lối  sống  của  người  Hà  Nội  xưa  với  người  Hà  Nội  thời
      hiện  đại  gỢi  lên  nhiều  suy  nghĩ  khác  nhau,  thậm  chí  trái  ngược  nhau.  Có
      người  cho  là  thời  thê'  đổi  thay,  đương  nhiên  con  người  cũng  đổi  thay.  Có
      người  thất  vọng  trước  thực  tại  và  hoài  vọng  quá  khứ.  Tác  giả  cũng  không
      khỏi lo âu khi thấy Hà Nội đang giàu lên, náo nhiệt hơn trước nhiều nhưng đó
      chỉ là phần xác.  ông  không tin  rằng  lớp trẻ  đang  hăm  hở  làm  giàu  còn  có ý
      thức biết giữ gìn, yêu cái đẹp,  còn giữ  nét thanh  lịch,  hào hoa của người  Hà
      Nội.  Ông  tức  và  đau vì  gặp  một số  người thiếu  văn  hoá  đến  mức đáng  giận
      và  đáng  thương  như người  mà  ông  hỏi  đường,  anh  chàng  đi  xe  đạp,  cô  con
      gái người bạn...

         Nhưng  cô  Hiền  không  bình  luận  một  lời  nào về  những  nhận  xét có  phần
      bực  bội  của  người  cháu  mà  cô  lại  kể  cho  người  cháu  nghe  chuyện  cây  si
      sống lại nhờ nỗ lực của thành phố. Đấy là bằng chứng cho thấy người Hà Nội
       hôm  nay  không  phải  chỉ coi  trọng  vật  chất  mà  vẫn  còn  quan  tâm  đến  đời
      sống văn  hoá,  tinh thần. Chuyện cây si cổ thụ  ỏ  đền  Ngọc Sơn  bị  bão đánh
       bật rễ  rổi lại hồi sinh gợi nhiều suy nghĩ vể  lẽ dời, vể quy luật bất diệt của sự
       sống. Sức sống, vẻ  đẹp truyền thống văn  hoá của người  Hà  Nội cũng mạnh
       mẽ, trường tồn như vậy.

         Truyện  Một người Hà  Nội chân thực và  sinh động  một phần  là  do tác giả
       đóng vai người  kể chuyện để  kể về  những  nét đặc trưng trong tính  cách cũa
       người  Hà  Nội.  Chất  Hà  Nội  ẩn  chứa trong  chiều  sâu  tâm  hồn  và  tính  cách
       của nhân vật cô  Hiền. Từ lời ăn tiếng nói đến nền  nếp gia đình, từ cách giáo
       dục con cháu đến cách thức tổ chức cuộc sống và cách  làm cho sang trọng
       bản thân... Tất cả đều được cô  Hiền thu xếp đâu vào đấy.  Cô  Hiền luôn có ý
       thức  rằng  mình  là  người Hà  Nội,  từ  trong  cách  ăn  mặc  cho  đến  những  thú
       chơi thanh cao đòi hỏi sự kiên trì, tỉ mẩn như gọt củ thuỷ tiên sao cho hoa nở
       đúng  giao thừa.  Cô  Hiền không chỉ là  biểu  tượng  của  một thời vàng  son  đã
       qua mà còn  là  hiện thân của truyền thống văn  hoá Tràng An vững vàng qua
       bao biến thiên của lịch sử.


       212
   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217   218