Page 293 - Những bài Làm Văn 12
P. 293

động văn nghệ,  ồng đã giữ các chức vụ : Tổng thư kí Hội Văn học nghệ thuật
       Trị Thiên  -  Huế.  Chủ  tịch  Hội  Văn  học nghệ  thuật  Bình  Trị Thiên.  Tổng  biên
       tập tạp chí Cữa  Việt.  Hoàng  Phủ  Ngọc Tường là  nhà văn có sỏ trường về  bút
       kí. Các sáng tác của ông có  một phong cách  riêng  khó  lẫn, thể hiện ở sự kết
       hợp nhuần  nhuyễn giữa tính trí tuệ và tính trữ tình, giữa nghị luận sắc bén với
       suy tư đa chiều  được tổng  hợp từ vốn  kiến  thức  phong  phú  về  triết  học,  văn
       hoá,  lịch  sử,  địa  lí,...  Tất cả  được thể  hiện  qua lối  hành văn  giàu-cảm  xúc và
       tài  hoa.  Hoàng  Phủ  Ngọc Tường còn  là  nhà  thơ trữ tình  đằm thắm  có  những
       vần  thơ  đậm  chất^suy tưỏng  về  con  người  và  cuộc  đời.  ông  được tặng Giải
       thưởng Nhà nước về văn học và nghệ thuật riầm 2007. Tác phẩm chính về văn
       xuôi:  Ngôi sao trên đỉnh Phu  Vàn Lâu (1971),  Rất nhiều ánh lửa (1979), Ai đã
       đặt  tên  cho  dòng  sông ? (1987),  Hoa  trái quanh  tôi (1995),  Ngọn  núi ảo  ảnh
       (1999),  Miền  gái  đẹp  (2001).  Thơ:  Những  dấu  chân  qua  thành  phố (^976),
       Người hái phù dung (1992)...
          Tuỳ  bút Ai đã  đặt tên  cho dòng sông ?  được  tác giả  viết tại  Huế tháng
       1  -  1981,  in  trong tập  kí cùng  tên.  Đoạn  trích  nằm  ở  phần  đầu  của thiên tuỳ
       bút này.
          Đặc điểm  của thể văn tuỳ  bút là  hết sức  lãng  mạn,  bay bổng,  ngẫu  hứng,
       không  tuân theo  một quy phạm  chặt chẽ  nào.  Nhân vật chính  của tuỳ  bút là
       cái tôi của tác giả.  Vì thế,  muốn  hiểu  bài văn,  người đọc cần  phải thấy được
       cái tôi của Hoàng  Phủ  Ngọc Tường. Đó  là một cái tôi tài hoa với vốn văn  hoá
       sâu  rộng,  tâm  hồn  nhạy  cảm,  tinh  tế,  say  mê  cái  đẹp  của  cảnh  vật và  con
       người xứ Huế.
          Bài  kí miêu  tả  vẻ  đẹp của sông  Hương,  mỏ  rộng  ra  là  xứ  Huế đẹp  đẽ  và
       thơ  mộng;  ca  ngợi  lịch  sử vẻ  vang,  bề  dày văn  hoá của cố đô  Huế và chiều
       sâu tâm  hồn  người  Huế.  Thông  qua đó  thể  hiện  lòng yêu  nước,  niềm  tự  hào
       của tác  giả  về  non  sông  gấm  vóc,  về  những  giá  trị tinh  thần  thiêng  liêng  và
       cao quý của dân tộc.

          Bố cục đoạn trích gồm ba phần:
          Phần thứ nhất: Từ đầu  đến  ...dưới chân núi Kim  Phụng:  vẻ  đẹp của sông
       Hương ở thượng nguồn.
          Phần thứ hai: Tiếp theo đến  ...quê  hưong xứ sỗ: vẻ  đẹp của sông  Hương
       khi chảy qua đồng bằng, ngoại vi và thành phố Huế rồi đổ ra biển.
          Phần  còn  lại:  vẻ  đẹp của sông  Hương trong  mối quan  hệ  với  lịch  sử dân
       tộc, với cuộc đời và thi ca.


       292
   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297   298