Page 240 - Những bài Làm Văn 12
P. 240

* Cảm  nhận của bản thân vé hlnh tượng Lor-ca.
      - Nhà thơ Lor-ca là thần tượng của người dân Tây Ban Nha bởi lòng yêu tự do, bởi
  khí phách kiên cường không khuất phục trước những thế lực bạo tàn trong xã hội.
      - Tâm hồn cao thượng và tài năng hiếm có của Lor-ca khiến tên tuổi của ông trở
  nên bất tử.
     3.  Kết bài:
      -  Nhắc tới Lor-ca,  những  người yêu  mến ông nhớ  ngay tới câu thơ nổi tiếng của
  ông:  Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn.
      - Tác giả  Thanh Thảo viết về  Lor-ca với tất cả  sự  rung  động  mãnh  liệt của  một
  trái tim “ liên tài” rất đáng trân trọng.
      - Những sáng tạo nghệ  thuật trong bài thơ chứng tỏ tâm  huyết và  khát vọng đổi
  mới thơ ca của tác giả, góp phần  làm cho khả năng thể hiện của ngôn ngữ tiếng Việt
  thêm phong phú, đa dạng.
  II.  BÀI LÀM
     Nhà  thơ  Thanh  Thảo tên  thật  là  Hồ  Thành  Công,  sinh  năm  1946,  quê  ở
  huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng  Ngãi. Tài năng thơ ca của Thanh Thảo phát triển
  và  trưởng  thành  trong  những  năm  cuối  của cuộc  chiến  tranh  chống  Mỹ  cứu
  nước.  Thanh  Thảo đem  đến  cho thơ ca thời  đó  tiếng  nói trung thực của  một
  thế  hệ  tình  nguyện cầm  súng  bảo vệ  Tổ  quốc,  vẫn  là  cái tôi công  dân  đầy
  nhiệt huyết nhưng thơ Thanh Thảo nghiêng về  phản ánh tiếng  nói của người
  trí thức nhiều suy tư, trăn trở trước các vấn đề  nóng  bỏng cũa xã  hội và thời
  đại.  Thanh  Thảo  muốn  cuộc sống  phải  được  cảm  nhận  và thể  hiện  ỏ  chiều
  sâu  bản  chất  của  nó  nên  ông  không  chấp  nhận  lối  biểu  đạt  ổn  ào,  dễ  dãi.
  Những  tập  thơ  viết  về  con  người  trong  chiến  tranh  và  hoà  bình  của  Thanh
  Thảo đã được đánh giá cao:  Những người đi tới biển,  Dấu chân qua  trảng cỏ,
  Những ngọn sóng mặt trời,  Khối vuông ru-bich,  Từ một đến một trăm... Bài thơ
  Đàn  ghi  ta  của  Lor-ca  in  trong  tập  Khối  vuông  ru-bích,  xuất  bản  năm  1985
  được dư luận đánh giá là thành công về nhiều mặt của Thanh Thảo:

                             “Khi tôi chết,  hãy chôn tôi với cây đàn ”.
                                                  Ph. G. Lor-ca
                   những tiếng đàn bọt nước

                   Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt
                   li-la li-la li-la
                   đi lang thang về miền đơn độc


                                                                        239
   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245