Page 241 - Những bài Làm Văn 12
P. 241

với vầng tràng chếnh choáng
                    trên yên ngựa mỏi mòn

                    Tây Ban Nha
                    hát nghêu ngao

                    bỗng kinh hoàng
                    áo choàng bê bết đỏ
                    Lor-ca bị điệu về bãi bắn

                    chàng đi như người mộng slu
                    tiếng ghi ta nâu

                    bầu trời cô gái ấy
                    tiếng nhi ta lá xanh biết mấy
                    tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan
                    tiếng ghi ta ròng ròng

                    máu chảy
                    không ai chôn cất tiếng đàn

                     tiếng đàn như cỏ mọc hoang
                    giọt nước mắt vầng trăng
                     long lanh trong đáy giếng

                     đường chỉ tay đã đứt
                     dòng sông rộng vô cùng

                     Lor-ca bơi sang ngang
                     trên chiếc ghi ta màu bạc
                     chàng ném lá bùa cô gái Di-gan

                     vào xoáy nước
                     chàng ném trái tim mình
                     vào lặng yên bất chợt
                     li-la li-la li-la...
       Bài thơ viết về cái chết của Phê-đê-ri-cô Gar-xi-a Lor-ca (1898 -  1936), thi
    sĩ,  nhạc sĩ,  nhà  biên  kịch thiên tài người Tây Ban  Nha.  Dòng  máu  nóng bỏng
    nhiệt tình thôi thúc nhà thơ cất cao tiếng  đàn,  tiếng  hát,  lời thơ để ca ngợi tự



    240
   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245   246