Page 243 - Những bài Làm Văn 12
P. 243

Màu  áo  choàng  đỏ  gắt nhắc tới  một nét độc  đáo trong  đời  sống  văn  hoá
     của người dân Tây Ban Nha vừa giúp chúng ta hình dung khá cụ thể về Lor-ca,
     vừa  gỢi  liên  tưởng  đến  trò  chdi  đấu  bò  tót  mạo  hiểm,  dũng  mãnh  có  sức
     cuốn  hút rất lớn với đông đảo dân chúng Tây Ban  Nha và du  khách quốc tế.
     Các chàng đấu sĩ nổi bật giữa đấu trường với chiếc áo choàng đỏ thắm trên
     vai và  mảnh  vải  đỏ  trong  tay.  Đdn  độc với  thanh  kiếm  hoặc  mũi  lao,  chàng
     đấu sĩ bằng  sự sáng suốt,  khéo léo và  lòng dũng cảm  sẽ  hạ  gục chú  bò  tót
     to lớn,  hung dữ trong  một hiệp đấu  ngắn  ngủi trước sự chứng  kiến của hàng
     vạn khán giả trên^ấn.
        Nhưng ở đây không phải là đấu trường với cuộc đấu tay đôi giữa võ sĩ với
     bò tót mà là một đấu trường đặc biệt với cuộc đấu dai dẳng, bền bĩ mà không
     kém  phần ác liệt giữa khát vọng dân chủ  của công dân  Lor-ca với nền chính
     trị độc tài phát xít Phơ-răng-cô.
        ở  khổ  tho thứ  hai  và  thứ  ba,  tác  giả  diễn tả  cái  chết đột  ngột của  Lor-ca
     bằng  các  chi tiết đặc  biệt gây  ám  ảnh  sâu  sắc  trong  lòng  người  đọc.  Từ  sự
     sống bừng bừng đột ngột chuyển sang cái chết bi thảm chỉ trong khoảnh khắc,
     một khoảnh khắc nghiệi ngã, kinh hoàng :
                          Tây Ban Nha
                           hát nghêu ngao

                           bỗng kinh hoàng
                           áo choàng bê bết đỏ
                           Lor-ca bị điệu về bãi bắn

                           chàng đi như người mộng du
                           tiếng ghi ta nâu
                           bầu trời cô gái ấy

                           tiếng ghi ta lá xanh biết mấy
                           tiếng ghi ta tròn bọt nước vỡ tan
                           tiếng ghi ta ròng ròng

                           máu chảy
        Có thể nói Thanh Thảo đã thực sự hoá thân vào nhân vật trữ tình để cảm
     nhận thấm thìa nỗi đau đớn vô  biên và thể  hiện  điều đó  bằng  ngôn  ngữ của
     trái  tim,  của  ngòi  bút  như  rướm  máu.  Thủ  pháp  nghệ  thuật  chủ  đạo  trong
     đoạn  thơ  này  là  cách  sử  dụng  điệp  từ,  ci;ộp  ngữ,  nhân  hoá,  ẩn  dụ,  tượng


     242
   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248